Edit: Diệp Lưu Nhiên
Đôi mắt Mộ Khinh Ca chợt lóe lãnh mang, trở nên sắc bén.
Hôm nay...
Mộ Khinh Ca thầm tính toán, trong lòng đã có quyết định.
"Mộ Ca, huynh mau chạy đi cứu Thương sư tỷ đi!" Đột nhiên Vệ Kỳ bỗng đứng dậy, nói với Mộ Khinh Ca.
Thương Tử Tô?
Ánh mắt Mộ Khinh Ca hơi co lại, nhanh chóng quét một vòng đám người, quả nhiên không thấy Thương Tử Tô.
"Tỷ ấy bị sao?" Mộ Khinh Ca trầm giọng hỏi. Trong lòng ẩn ẩn dâng lên dự cảm không tốt.
"Tỷ ấy bị kẻ xấu cấu kết với Hoa Thương Truật bắt đi. Nếu còn không chạy đến, chỉ sợ..." Vệ Kỳ sốt ruột, hai tay rũ xuống nắm chặt.
Hắn lo lắng cho an nguy Thương Tử Tô, lại tức mình vô lực cứu người.
Mộ Khinh Ca trừng hai con ngươi, sát ý lạnh lẽo thấu xương tràn ra mắt.
Vù --!
Cửa lớn dường như bị trận gió mãnh liệt mở ra.
Người canh gác xoay người lại kiểm tra, không phát hiện ra cái gì. Người trong đại điện cũng không khác thường, vẫn dùng ánh mắt tràn ngập hận ý trừng bọn họ.
Khinh thường hừ lạnh một tiếng, bọn họ đóng lại cửa lớn, canh giữ bên ngoài.
Mộ Khinh Ca vừa mới đi, Lâu Xuyên Bách và Mai Tử Trọng hôn mê cũng ho khan hai tiếng, chậm chạp tỉnh lại.
Hai người tỉnh lại, ánh mắt bốn người Vệ Kỳ sáng lên.
"Lâu đại sư, Mai sư huynh hai người tỉnh rồi!" Vệ Kỳ nhanh chóng lên tiếng.
"Tử Tô... Tử Tô..." Lâu Xuyên Bách vừa tỉnh là lo lắng Thương Tử Tô bị bắt đi.
Vệ Quản Quản cũng nhanh nhảu nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012394/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.