Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Phụt...!
Mộ Khinh Ca trực tiếp ngã gục xuống sàn nhà cung điện trong không gian. Miệng phun máu tươi, nhiễm đỏ mặt sàn. Máu chảy về một đường, ở lúc không ai chú ý chảy tới quả trứng sặc sỡ bảy màu.
Ngân Trần cũng mạnh mẽ dừng bên cạnh nàng, trực tiếp ngất đi. Bộ lông tuyết trắng phiếm kim sắc trở nên đen nhánh một mảng. Rất nhiều chỗ bị trọc lóc, lộ ra máu thịt.
"Chủ nhân! Chủ nhân! Ngài không sao chứ?" Manh Manh vội vàng vọt tới bên cạnh Mộ Khinh Ca, sốt ruột lo lắng hỏi.
Cơ thể Mộ Khinh Ca lúc này đau đớn khó nhịn, căn bản không nói nên lời. Chỉ có thể miễn cưỡng nâng tay lên, vẫy vẫy Manh Manh.
Mộ Khinh Ca lại phun máu, dòng máu chảy đi bị đáy quả trứng bảy màu hấp thu hết. Toàn bộ bề ngoài nhanh chóng lập loè.
"Khụ khụ, cho Ngân Trần ăn đan dược." Nghỉ ngơi một lúc, Mộ Khinh Ca mới thở cực chậm, cố gắng thốt ra một câu với Manh Manh
Manh Manh nhận lấy mấy viên đan dược được Mộ Khinh Ca ném ra, quay đầu đi tới chỗ Ngân Trần.
Mộ Khinh Ca lập tức nằm rạp dưới đất, ngất đi.
Trong lúc đó, nàng căn bản không chú ý tới dây chuyền đá quý huyết hồng đeo trên cổ nàng, đang tản mát ra ánh sáng tối màu.
Nếu nàng tiến vào không gian chậm một bước, là có thể dẫn phát lực lượng phong ấn trong dây chuyền, chặn công kích thay nàng. Đừng quên viên đá đỏ này chính là dùng máu Tư Mạch tạo thành.
Manh Manh đút đan dược cho Ngân Trần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012344/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.