Edit: Diệp Lưu Nhiên 
*** 
Manh Manh vô tội nhún vai: "Chủ nhân, tuy nói gương Xuyên Thần rất lợi hại, có thể nhìn đến mọi chỗ. Nhưng lợi hại mấy cũng có khuyết điểm!" 
"Có ý gì?" Mộ Khinh Ca giật mình. 
Manh Manh nói: "Gương Xuyên Thần chỉ cho xem nhiều nhất năm lần, sau đó cần làm lạnh. Thời gian làm lạnh, phỏng chừng mất nửa năm!" 
Phốc! 
Mộ Khinh Ca như nghe thấy nội tâm mình hộc máu. 
Cái thiết lập hố cha gì thế! 
Nửa năm? Sao không nói mười năm luôn đi? 
Manh Manh không chú ý tới Mộ Khinh Ca hơi biến sắc, còn nói rất nghiêm trang: "Chủ nhân ngài tính đi, từ khi có gương Xuyên Thần đã dùng năm lần rồi đúng không!" 
"..." Nhìn dánh vẻ Manh Manh đúng lý hợp tình, Mộ Khinh Ca chẳng buồn nói. 
Thật vất vả vuốt phẳng nội tâm khí huyết cuồn cuộn, Mộ Khinh Ca tràn ngập oán khí nói: "Vậy là nói, hiện tại gương Xuyên Thần không thể dùng. Muốn dùng phải chờ nửa năm?" 
"Không sai!" Manh Manh búng tay một cái. 
Mộ Khinh Ca trầm mặc không nói xách nó tới trước mặt, duỗi tay thò vào túi yếm nó. 
"A a a a..., Chủ nhân ngài làm gì thế?" Manh Manh hoảng loạn che lại túi yếm của mình, liều mạng giãy giụa. 
Mộ Khinh Ca dừng động tác lại, nhìn về phía nó: "Ta kiểm tra bên trong còn bảo bối gì dùng được không." 
Manh Manh tức giận đến hai mắt phiếm hồng, bĩu môi. Mặt bụ bẫm cũng phồng lên: "Chủ nhân bắt nạt người!" 
Mộ Khinh Ca vô tội buông tay: "Ta chỉ muốn xem chút còn pháp bảo gì nữa, có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012342/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.