Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Hắc Mộc ngồi trên con huyền lang dẫn đầu, híp mắt nói: "Thì ra là người của Luyện Đúc Tháp."
Phùng Khôn Hải dẫn đầu Luyện Đúc Tháp, tiến lên một bước, cảnh giác nói: "Thì ra là Hắc Mộc trưởng lão của Vạn Thú Tông. Không thể tưởng được chúng ta có thể gặp nhau ở đầm lầy Vô Tận, thật là trùng hợp."
"Trùng hợp? Không khéo chút này. Các ngươi đến đây vì cái gì?" Thái Sử Cao cưỡi hắc báo một sừng đi ra từ phía sau Hắc Mộc. Phe phẩy quạt xếp, làm ra vẻ thư sinh.
Thái độ của hắn với Luyện Đúc Tháp không quá tốt, giọng điệu cũng mang chất vấn.
Nhưng Phùng Khôn Hải của Luyện Đúc Tháp lại không có tức giận.
Bởi vì, hắn biết thân phận Thái Sử Cao. "Thì ra Thiếu tông chủ cũng tới." Phùng Khôn Hải hơi hơi thi lễ.
"Các ngươi tới đây làm gì?" Thái Sử Cao không phản ứng Phùng Khôn Hải, kiêu căng ngạo mạn chất vấn.
Mộ Khinh Ca yên lặng quan sát phía sau, thầm nghĩ: 'Đây là thiếu tông chủ Vạn Thú Tông? Lão nhân gầy còm kia được gọi là Hắc Mộc, hình như là Đại trưởng lão Vạn Thú Tông. Tu vi ở tử cảnh đỉnh, bậc cao hơn mình. Còn chưa nói đến linh thú bên cạnh hắn.'
Ánh mắt Mộ Khinh Ca dừng tại con huyền lang dưới thân Hắc Mộc. Liếc mắt một cái đã nhìn ra đây là linh thú cao giai. Thuộc về tử cảnh của nhân loại.
Chỉ một con huyền lang đã là linh thú cao giai, truyền thuyết Hắc Mộc còn có ba con linh thú khác, không biết có cấp bậc gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012335/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.