Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Đầm lầy Vô Tận có mưa rào, Mộ Khinh Ca tạm thời dừng bước thử vận may.
Nàng vào căn phòng trong không gian. Khoanh chân đả toạ, khôi phục linh lực.
Chờ nàng dừng tu luyện, cảm ứng tình huống bên ngoài, mới biết đã tạnh mưa.
"Hết mưa? Nên ra ngoài rồi." Mộ Khinh Ca nói nhỏ một câu, chuẩn bị rời khỏi không gian. Thân ảnh chợt loé, nàng xuất hiện trên đầm lầy Vô Tận.
Dưới chân nàng đạp ván trượt, trong tay còn cầm sào chống.
Đang lúc nàng chuẩn bị đi, bỗng nhiên cảm ứng được phía sau có người tới đây.
Mộ Khinh Ca hơi chau mày, thay đổi phương hướng. Đi tới chỗ khuất ẩn núp thân hình mình. Thậm chí nàng còn thu liễm hơi thở toàn thân, khiến cả người nàng như tàng hình biến mất.
Nàng rất có lòng tin với công phu thu liễm hơi thở của mình. Không có nguyên nhân, chỉ bởi vì đây là do Tư Mạch dạy nàng!
Thứ do nam nhân cường đại nhất đại lục dạy ra, hẳn sẽ không kém!
Mộ Khinh Ca vừa ẩn núp mình. Nàng nương theo ánh trăng nhìn thấy mười mấy bóng dáng chậm rãi xuất hiện.
Gần chút nàng mới thấy rõ, thì ra mười mấy bóng dáng đó là những thuyền con hình dáng độc đáo. Mà trên mỗi con thuyền đều đứng đầy người.
Tính tổng ra, phỏng chừng có hơn trăm người!
Bọn hắn khoác áo mưa, trông như vừa rồi bị xối mưa không nhẹ. Làm cho Mộ Khinh Ca nhất thời chưa nhận ra thân phận bọn họ.
Thẳng đến khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc xuất hiện trong mắt nàng, đôi mắt thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012332/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.