Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Ngay cả hạng người kiêu căng như Cảnh Thiên, sau khi nhìn thấy viện trưởng xuất hiện, cũng không khỏi cúi cái đầu kiêu ngạo xuống.
Vẻn vẹn điểm này, Mộ Khinh Ca có thể phán đoán địa vị viện trưởng tổng viện Dược tháp không phải Hoa Thương Truật phân viện có khả năng so sánh!
Mấy ngàn người chỉ có nàng không cúi đầu, vẫn ngửa đầu đối diện với lão nhân trên bầu trời.
Người sau hơi hơi mỉm cười, chỉ vào Phần Thiên Lô nói: "Tiểu gia hoả, nếu ngươi cứ tiếp tục để Phần Thiên Lô như vậy. Toàn bộ đan lô bị hỏng trong Tháp, ngươi không đền nổi đâu."
Mộ Khinh Ca ngưng mắt, nháy mắt kịp phản ứng, hô về phía Phần Thiên Lô: "Tiểu Hắc trở về!"
Lời nói bình thường, không hề trộn thêm linh lực, càng không thêm bất kì pháp thuật nào. Bình thường y như gọi hài tử nhà mình về ăn cơm.
Bách Lý Đằng hơi hơi nhíu mày, như đang cân nhắc xem Mộ Khinh Ca xử lý kiểu này có hữu dụng không.
Nhưng ngay tại lúc ông do dự, Phần Thiên Lô ngạo khí ngút trời trong lòng mọi người cư nhiên ngoan ngoãn chậm rãi rớt xuống, bay tới hướng Mộ Khinh Ca.
Hơn nữa nó cũng thu liễm khí thế, ngọn lửa quanh thân thu nhỏ đi rất nhiều.
Không có Phần Thiên Lô uy hiếp, đan lô của mọi người dần dần khôi phục bình tĩnh. Làm cho mấy ngàn con người âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Hình ảnh này khiến nội tâm Bách Lý Đằng kinh hãi không thôi. Lần đầu tiên ông thấy Phần Thiên Lô ngoan ngoãn nghe lời như thế!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012321/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.