Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Những tiếng hoan hô cho Cảnh Thiên, không chỉ đơn giản là sùng bái hắn, càng nhiều hơn là đang khinh bỉ phân viện. Bọn họ không hy vọng Cảnh Thiên bị bại bởi một tên tiểu tử phân viện. Nếu không đệ tử tổng viện bọn hắn ở trước mặt đệ tử phân viện, còn có thể diện gì?
Cảnh Thiên đi ra từ đám người. Lấy động tác phiêu dật đi lên lôi đài, thắng được một trận hoan hô.
Chờ hắn đứng yên, Mộ Khinh Ca mới chậm rãi đứng dậy. Một thân hồng y lập tức hấp dẫn tầm mắt mọi người.
"Oa! Thật soái!"
"Trên đời này có thiếu niên tuấn mỹ như vậy sao?"
"Thật sự là rất soái. Ánh mắt hắn rõ ràng bình đạm như nước, sao ta lại cảm thấy tim đang nhảy bùm bùm?"
"Không chỉ soái, tuổi trẻ như vậy đã có thiên phú cao. Người này thật sự quá hoàn mỹ!"
"Đúng vậy đúng vậy! Ta nghe nói hắn giống Cảnh Thiên sư huynh, đều là đan sư Linh cấp!"
"Đan sư Linh cấp trẻ tuổi như vậy!"
Mộ Khinh Ca thong dong đi xuống từ khán đài, khiến cho vô số nữ tử Dược tháp xôn xao. Thậm chí có không ít nam tử cũng bị kinh diễm bởi dung mạo nàng. Ảo tưởng nếu gương mặt này là nữ tử, sẽ là phong cảnh gì.
Vốn bên Mộ Khinh Ca bởi vì nguyên nhân sân nhà, chỉ có hai ba mươi đệ tử phân viện thưa thớt trợ uy. Nhưng hình ảnh nàng dần dần ánh vào mắt đệ tử tổng viện, lại không ít đệ tử tổng viện cư nhiên cũng hô theo: "Mộ sư đệ! Mộ sư đệ! Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012318/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.