Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Cảnh Thiên xuất hiện khiến cho đám đông bên ngoài Linh thức tháp lại sôi sục lên.
"Là Cảnh Thiên sư huynh!" Đệ tử tổng viện vây xem sau khi nhìn thấy Cảnh Thiên đều kinh ngạc. Nhưng nhanh chóng kịp phản ứng lại, chạy tới cung kính nhường đường, cúi đầu khom lưng hô.
"Cảnh Thiên sư huynh!"
"Cảnh Thiên sư huynh!"
Cảnh Thiên vẫn kiêu căng như trước, chậm rãi đi ra từ đám người. Khí thế này đặt ở người bình thường là không ai bì nổi, đặt lên người hắn, hắn lại có vốn để kiêu ngạo.
Bởi vì hắn có thiên phú đan sư Linh cấp, trẻ tuổi nhất tổng viện.
Đương nhiên dưới hình ảnh cung kính hài hoà, có ba người lại hơi lạc quẻ.
Ba người này đương nhiên là Mộ Khinh Ca và Chu Linh, còn có Triệu Nam Tinh đang giằng co với Chiết Tú.
Ba người họ không hề lộ ra vẻ cung kính như người khác.
Thậm chí Triệu Nam Tinh nhìn thấy Chiết Tú một phút trước còn tranh chấp với mình, phút sau đã cung cung kính kính thu liễm mặt mày. Trong lòng không nhịn được cảm thấy kỳ quái.
Mộ Khinh Ca cũng là đan sư Linh cấp, vì sao bọn họ không như vậy trước mặt nàng?
'Xem ra, vẫn là vấn đề ở người!' Triệu Nam Tinh nháy mắt tìm ra điểm mấu chốt.
Cảnh Thiên đi tới trước bia hắc diệu thạch, nét mặt đạm mạc quét nhìn bốn phía. Nơi tầm mắt hắn quét qua, những đệ tử đó đều không ngoại lệ đều cong eo xuống thấp hơn.
Hình ảnh như vậy làm hắn hài lòng, khoé miệng hơi cong hiện lên đường cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012312/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.