Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
"Nghe nói có đan sư Linh cấp từ phân viện tới đây, ta đương nhiên muốn ra bái phỏng."
Lời nói tuy không có gì lạ. Nhưng hai chữ 'bái phỏng' cắn ra cực kỳ nặng. Người nghe được đều cảm giác có mùi thuốc súng trong đó.
"Không được hồ nháo!" Hạ Vô trầm mặt xuống, lạnh giọng ngăn cản.
Cảnh Thiên nhếch miệng, nụ cười xen lẫn chút ngạo nghễ: "Đây là giao lưu bình thường, vì sao Hạ trưởng lão lại nói là hồ nháo?"
Dứt lời, cặp mắt kiêu căng của hắn chậm rãi di động. Cuối cùng dừng trên người đệ tử phân viện.
Phần lớn người đều theo hướng hắn nhìn mà đảo mắt qua. Lúc hắn dừng mắt, là đang dừng ở chỗ năm người Mộ Khinh Ca.
Hồng y yêu dã được mấy người vây quanh, khiến trong mắt Cảnh Thiên lướt qua một tia kinh diễm. Kinh diễm chưa tan, đố kỵ nồng đậm đã nổi lên.
'Thiên địa này cư nhiên có nam tử tuấn mỹ như thế?' Trong lòng Cảnh Thiên xẹt qua một đường u tối.
Hắn thu liễm cảm xúc trong mắt. Thanh sắc bất động nhìn bốn người bên cạnh Mộ Khinh Ca.
Vừa nhìn hắn mới phát hiện, mấy người này cư nhiên đều là nhân trung long phượng, rất xuất chúng!
Bạch y nam tử mây mù như sương khói, xuất trần đạm mạc. Thanh sam cẩm bào nam tử thanh nhã như trúc, thân mang quý khí, ôn nhuận tiêu sái. Lục y nữ tử? Vũ mị quyến rũ, trời sinh mang theo phong tình câu nhân.
Lúc Cảnh Thiên nhìn đến Thương Tử Tô, đôi mắt lập tức sáng ngời. Cao ngạo cô lãnh, nữ tử thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012308/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.