Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Triệu Nam Tinh! Triệu Nam Tinh!
Cư nhiên là Triệu Nam Tinh!
Bàn tay giấu trong tay áo Phượng Vu Quy hung hăng nắm chặt.
Hắn nghĩ không thông, vì sao dẫn đầu sứ đoàn Ngu quốc lại là Triệu Nam Tinh! Không phải hắn (Triệu Nam Tinh) đang học tập ở Dược tháp sao? Vì sao bỗng nhiên chạy tới đi sứ Ly quốc?
Mộ Khinh Ca, Triệu Nam Tinh...
Hai kẻ này là khởi nguồn cho nỗi sỉ nhục lớn nhất đời Phượng Vu Quy hắn!
Hắn đến chết cũng không quên, là ai hãm hại mình trộm đan dược, là ai bắt hắn lại!
Kẻ thù ngay trước mắt, Phượng Vu Quy cơ hồ đỏ mắt. Nếu không phải vẫn còn lý trí, hắn đã sớm lệnh cho thị vệ hoàng cung gϊếŧ chết hai tên này tại chỗ!
Trong lúc nhất thời, Phượng Vu Quy đã quên mất kế hoạch ban đầu, đã quên mất tranh đoạt vị trí trữ quân.
Đôi mắt hắn phiếm hồng đầy lệ khí và hận ý, gắt gao nhìn đăm đăm Triệu Nam Tinh và Mộ Khinh Ca. Dường như tất cả bất hạnh của hắn, đều do hai kẻ này tạo thành.
Trong lòng hắn không ngừng suy nghĩ trên dưới trăm loại phương pháp tra tấn, chà đạp bọn chúng. Muốn bọn chúng chết không được sống không xong!
Hận ý mãnh liệt truyền ra, Mộ Khinh Ca và Triệu Nam Tinh đều cảm nhận được.
Nhưng bọn họ không thèm quan tâm, ngược lại cười khinh miệt nhìn Phượng Vu Quy.
Phảng phất Phượng Vu Quy trong mắt bọn họ chỉ là nhân vật nhỏ nhoi.
Điều này kíƈɦ ŧɦíƈɦ mạnh tới Phượng Vu Quy. Hắn không còn bận tâm đến cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012296/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.