Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
"Ca nhi, Mộ gia chúng ta không phải người Lâm Xuyên..."
Ngọn cỏ xanh lay động, xào xạc.
Phong cảnh u tĩnh như tranh vẽ, một bia mộ cô độc dựng ở đây. Bên cạnh là cổ thụ cành lá xum xuê, tầng tầng lớp lá như ô dù, che âm tránh dương cho nó.
Mộ Khinh Ca đứng trước mộ. Nhìn bia mộ mà lòng tự hỏi những lời hôm qua gia gia nói với nàng.
Mộ gia không phải người Lâm Xuyên?
Vậy là người ở đâu?
Cho tới giờ Mộ Khinh Ca cứ nghĩ Mộ gia lớn lên ở Lâm Xuyên. Không ngờ, vậy mà không phải!
Thế giới bên ngoài Lâm Xuyên rốt cuộc rộng lớn thế nào?
Niên đại xa xăm, đời đời tương truyền, chân tướng sự thật sớm đã phai mờ.
Kể cả Mộ Hùng cũng chỉ biết vào mấy vạn năm trước Mộ gia mới chuyển tới Lâm Xuyên. Lai lịch ra sao, sớm đã không biết. Thứ duy nhất có thể xác minh thân phận Mộ gia chỉ có một quyển kinh thư bị tàn phá.
Đêm qua, Mộ Hùng đã lấy lệnh bài gia chủ và cuốn kinh thư tàn giao cho nàng.
Sau khi ra khỏi phòng Mộ Hùng, Mộ Khinh Ca không ngủ một đêm, chỉ nghiên cứu cuốn kinh thư tàn phá kia. Nhưng trong kinh thư ngoại trừ bản đồ, còn văn tự thì nàng chưa thấy qua bao giờ.
Không chỉ có nàng, bao gồm Mộ Hùng hoặc các lịch đại gia chủ Mộ gia, chưa có ai phá giải được văn tự trong kinh thư.
Chỉ biết cuốn kinh thư rời đi từ tổ trạch Mộ gia, là món đồ duy nhất trên người khi tới Lâm Xuyên. Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012288/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.