Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Trên khán đài cao nhất, thần sắc Tư Mạch bất động nhìn Mộ Khinh Ca.
Cô Nhai không nhịn được hỏi: "Chủ tử, Tiểu tước gia đang bị sao vậy?"
Tư Mạch bỗng câu môi nở nụ cười: "Tiểu Ca nhi đang gặp cơ duyên thuộc về nàng."
Cơ duyên?
Ánh mắt Cô Nhai ngưng lại, yên lặng xuống.
Nếu là cơ duyên, vậy không cần lo lắng.
Trong lòng buông lỏng, hắn lại xụ mặt như thường. Đứng phía sau làm phông nền cho Tư Mạch.
Trên lôi đài thứ nhất, Điêu Nguyên nhìn Mộ Khinh Ca nhắm mắt lại, cười lạnh không thôi. Theo hắn thấy, Mộ Khinh Ca thua chắc rồi, định trước là sẽ thất bại.
Ánh mắt hắn âm trầm chuyển xuống đan lô Mộ Khinh Ca. Nhìn vách lò nhấp nháy bén lửa, thật hận không thể châm ngòi cho nổ lò luôn!
"Ca, Mộ Ca sẽ không có việc gì chứ?" Vệ Quản Quản hỏi.
Hiếm khi nàng gọi Vệ Kỳ là ca ca.
Mà giờ phút này Vệ Kỳ lại không có chú ý. Sau khi nghe lời nói của nàng, dùng sức gật đầu an ủi nàng: "Chúng ta phải tin tưởng Mộ Ca."
Trong lúc nhất thời, khán đài lâm vào không khí khẩn trương vô cùng.
Mà Mộ Khinh Ca căn bản không có phát hiện. Giờ phút này nàng đang ở cảnh giới huyền diệu kia, hưng phấn không kiềm chế được. Nàng giống như nắm giữ quy tắc Chủ Thần, tùy ý thao tác các ánh sáng dung hợp với nhau. Cảm giác đột nhiên nhanh trí, khiến nàng như đạt được chí bảo.
Khi tất cả tia sáng rọi hoà hợp thành một thể, một cột sáng bảy màu xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012265/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.