Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Trong toà tiểu viện được Mộ Khinh Ca mua ở Tang Chỉ thành, Phượng Nương một thân bạch y dáng người thướt tha đứng dưới tàng cây. Ngẩng đầu nhìn lá cây trên cành, giống như xuyên qua lá cây nhớ đến cái gì...
Mộ Khinh Ca cầm thủ lệnh của Lâu Xuyên Bách từ Dược tháp trở về, nhìn thấy chính là hình ảnh như vậy.
Nàng thả chậm bước chân, giống như không muốn đánh vỡ Phượng Nương đang suy nghĩ.
Lặng yên không tiếng động vào phòng, Ấu Hà và Hoa Nguyệt đều đang chờ bên trong. Ngoại trừ hai nàng, Mặc Dương cũng đã trở lại. Mấy tháng không gặp, hơi thở trên người Mặc Dương càng lăng liệt. Ngũ quan thanh tuấn càng cương nghị, mang theo hương vị thiết huyết.
"Tiểu tước gia."
"Tiểu tước gia."
Thấy Mộ Khinh Ca đi vào, Ấu Hà và Hoa Nguyệt vội đứng dậy nghênh đón.
Mặc Dương cũng đứng lên, nhìn về phía nàng. Bờ môi hơi mím, mới hành lễ nói: "Tiểu tước gia."
"Về rồi." Ánh mắt Mộ Khinh Ca đảo qua hắn, đi tới ngồi xuống ghế chủ vị trong phòng.
Mặc Dương gật đầu: "Nhận được mệnh lệnh Tiểu tước gia, ta nhanh chóng tập kết ba trăm Long Nha Vệ tới đây. Tối nay chuẩn bị tiêu diệt sơn tặc. Còn lại hai trăm người đang cách quá xa, cho nên thuộc hạ không triệu hồi họ."
"Ừm." Mộ Khinh Ca khẽ lên tiếng, nâng mắt nhìn hắn: "Nhiệm vụ ta cho ngươi là mang Phượng Nương về, gϊếŧ người không phải là nhiệm vụ của ngươi."
"..." Mặc Dương mím môi không nói. Hắn không biết nên trả lời vấn đề này thế nào. Càng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012251/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.