Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
"Xuyên Bách huynh, hà tất kích động như thế?" Hoa Thương Truật đột nhiên mở miệng.
Kế hoạch thất bại, lòng lão phẫn hận không thôi.
Nhưng hiện tại không phải thời điểm trách cứ Điêu Nguyên. Nếu lão mặc kệ, sẽ chỉ làm chuyện càng tệ đi.
Lâu Xuyên Bách tràn đầy châm chọc nhìn Hoa Thương Truật: "Thế nào? Đệ tử ta bị người vu tội, ta là sư phụ không thể kích động một chút?"
Ánh mắt Hoa Thương Truật lạnh lùng, hạ giọng nói: "Chuyện này ta sẽ tự điều tra. Nếu nhóm Mai Tử Trọng an toàn trở lại rồi, ngươi cần gì phải thế?"
Lâu Xuyên Bách lại không chịu nhượng bộ: "Đệ tử ta trở về, là chúng mạng lớn vận khí tốt, không bị tiểu nhân hãm hại thành công. Tên đầu sỏ họ Điêu này có ý chửi xéo đệ tử ta, bịa đặt nói dối thì tính thế nào?"
"Ta cũng đã nói, chuyện này ta sẽ điều tra rõ ràng!" Hoa Thương Truật nhíu mày nói.
Bề ngoài tiên phong đạo cốt, giờ phút này lại lất phất lệ khí.
Lâu Xuyên Bách không hề tin: "Ngươi điều tra đồ đệ ngươi? Có thể điều tra cái gì?"
"Vậy ngươi muốn thế nào?" Hoa Thương Truật căm hận nói.
Lâu Xuyên Bách hất cằm, thái độ cứng rắn nói: "Điêu Nguyên cần phải cho ta câu trả lời hợp lý. Cộng thêm cần phải xin lỗi các đệ tử của ta. Mặt khác, hắn vu tội đồng môn, cũng phải bị phạt!"
Hoa Thương Truật nheo hai mắt lại, giữa khe hở loé ra ánh sáng nguy hiểm.
Mộ Khinh Ca câu môi cười, xem diễn đủ rồi, cũng đến lúc mình lên sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012249/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.