Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Manh Manh bỗng phát hiện Mộ Khinh Ca cư nhiên cầm lấy một khối thịt giao mang ra ngoài. Vội đuổi theo, giữ chặt vạt áo nàng dùng sức kéo lại.
Nhưng thân thể nhỏ nhắn của nó sao hạn chế được hành động của Mộ Khinh Ca?
Không kéo được, nó chỉ có thể la to: "Chủ nhân, ngài phải tỉnh táo lại! Cự giao chỉ có thể ngộ không thể cầu, bây giờ mà ngài cho bạch nhãn lang kia ăn sẽ lỗ lớn đấy! Lần sau không chắc sẽ gặp được cự giao đâu!"
"Biến đi chơi đi!" Mộ Khinh Ca nhẹ nhàng nâng chân, quăng Manh Manh ra ngoài. Mà nàng thì tiếp tục cầm thịt giao tới phòng Tuyết Hồ Vương.
Tiến vào phòng, Tuyết Hồ Vương vẫn nằm dưới đất. Đuôi hồ lớn che hết thân hình nó, chỉ lộ ra non nửa cái đầu.
Mộ Khinh Ca liếc mắt nhìn, ném thịt giao tới trước mặt nó.
Phịch một tiếng, thanh âm thịt giao rơi xuống đất. Mùi máu tươi nồng đậm kíƈɦ ŧɦíƈɦ Tuyết Hồ Vương mở bừng mắt, lộ ra tròng mắt đỏ tươi.
"Ăn đi." Mộ Khinh Ca tùy ý kéo ghế dựa ngồi xuống. Hai chân duỗi thẳng vắt chéo nhau, lười biếng tựa lưng ra sau.
Nàng trên cao nhìn xuống Tuyết Hồ Vương. Tuyết Hồ Vương hừ lạnh một tiếng, nhắm mắt lại.
"Không ăn? Đói chết?" Mộ Khinh Ca nhướng mày, nghiền ngẫm gật đầu: "Ừm, vậy cũng tốt. Ta bớt đi một miệng ăn, không cần lo một con hồ ly tâm tâm niệm niệm muốn mạng ta."
Tuyết Hồ Vương mở choàng mắt, đáy mắt chiết xạ hung quang.
Nó nhìn chằm chằm Mộ Khinh Ca, phảng phất muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012245/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.