Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Chu Linh cũng cười miễn cưỡng: "Tống Ngọc, lập trường chúng ta khác nhau. Ta sẽ không lưu tình, ngươi cũng không cần lưu thủ."
Tống Ngọc gian nan gật đầu, giao chiến với Chu Linh.
Trong năm người chỉ có Mộ Khinh Ca không tìm được đối thủ.
Nàng đứng tại chỗ, nhìn Điêu Nguyên vẫn bất động, nở nụ cười. Trong tươi cười tràn ra sự lạnh lẽo.
Điêu Nguyên thấy nàng, cười âm ngoan, chủ động đánh tới.
Hắn huy đao bổ về phía Mộ Khinh Ca, bị Mộ Khinh Ca hơi nghiêng người nhẹ nhàng tránh né.
Điêu Nguyên đứng gần Mộ Khinh Ca, lãnh lệ nói: "Biết ngươi là cao thủ dùng độc, cho nên hôm nay ta không dùng độc. Cũng không biết tu vi linh lực ngươi thế nào."
Mộ Khinh Ca nhoẻn miệng, cười yêu dã: "Tu vi linh lực ta thế nào, chẳng lẽ ngươi còn không biết?"
Lời nói có ẩn ý, làm con mắt Điêu Nguyên đột nhiên co rụt lại. Thanh âm bỗng nâng cao vài phần: "Quả nhiên là ngươi!"
"Xem ra ngươi nghĩ tới rồi." Mộ Khinh Ca cười càng tươi.
Ánh mắt Điêu Nguyên âm trầm nhìn Mộ Khinh Ca, không xúc động ra tay. Trong đầu hắn nhanh chóng tính toán. Lúc trước hắn thu được tin tức, người phái đi phục kích Mộ Khinh Ca toàn quân bị diệt. Hắn còn tưởng xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, hoặc là Mộ Khinh Ca dùng độc, hoặc là có người đi ngang qua vừa vặn cứu giúp. Nhưng chưa từng nghĩ tới, đám người kia cư nhiên bị một mình Mộ Khinh Ca gϊếŧ chết.
Những người đó có thanh cảnh, vài lục cảnh, mỗi tên đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012240/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.