Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Mê Mộng chi sâm tuy dày đặc sương mù, nhưng không hề ẩm ướt hay âm u.
Cảm giác mang đến, giống như một mê cung thật lớn.
"Mọi người cẩn thận, chú ý xung quanh có linh thú lui tới hay không. Nếu thấy một ít dược liệu trân quý, không cần bỏ lỡ." Mai Tử Trọng nói mọi người.
Năm người đi theo đội hình mũi tên. Mai Tử Trọng đi tuốt đằng trước, Mộ Khinh Ca và Triệu Nam Tinh đi cuối cùng, bảo vệ hai nữ tử ở giữa.
Mê Mộng chi sâm rất an tĩnh, rất ít thấy động vật.
Nhưng mọi người đều không thả lỏng cảnh giác. Lâu Xuyên Bách từng nói, ông đã gặp được linh thú lam cảnh ở Mê Mộng chi sâm.
Có thể thấy trong Mê Mộng chi sâm không nhiều linh thú, nhưng đều rất cường hãn.
"Bên phải có động tĩnh!" Mộ Khinh Ca bỗng dừng bước, vành tai khẽ động.
Bốn người lập tức dừng lại, nhanh chóng quây thành vòng tròn yểm hộ lẫn nhau. Không trải qua huấn luyện, lại phá lệ ăn ý phối hợp, khiến người ta kinh ngạc.
Bỗng, một bóng dáng màu trắng như tia chớp đánh úp tới bọn họ.
Tốc độ nhanh không thấy rõ, cơ hồ nháy mắt từ xa đã xuất hiện trước mặt.
Ngoại trừ Mộ Khinh Ca, ánh mắt bốn người đều co rụt lại, biến sắc mặt. Lúc bóng trắng lẻn tới trước mắt, nó đột nhiên hướng vọt tới Thương Tử Tô.
Thương Tử Tô theo bản năng lui về sau, lục quang trong tay chuẩn bị ném ra.
Tay Triệu Nam Tinh cũng thoáng hiện lục quang, muốn chộp tới bóng trắng.
Cả người Chu Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012236/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.