Edit: Diệp Lưu Nhiên
Đúng vậy, ông là đan sư cao cấp. Tiểu tử thúi này cũng là đan sư cao cấp, hơn nữa tùy thời sắp thăng đến đan sư linh cấp. Ông có thể dạy cái gì?
Tưởng tượng như vậy, Lâu Xuyên Bách tựa như quả bóng cao su xì hơi.
Thấy ông suy sụp, Mộ Khinh Ca cười nói: "Tuy chúng ta không thật sự thụ nghiệp, nhưng cũng tính là có danh phận thầy trò. Đối với ngài và ta đều không có chỗ xấu."
Lâu Xuyên Bách chợt sáng mắt, trong lòng tính toán: 'Đúng vậy! Tiểu tử này tiền đồ vô lượng. Sau này mình mang danh là sư phụ hắn, ra ngoài cũng có mặt mũi nha!'
"Khoản mua bán này có lời!" Lâu Xuyên Bách lập tức cười hớn hở, nói Mộ Khinh Ca: "Được! Đã vậy, ta đành cố thu ngươi làm đệ tử. Nhưng mà ta cũng không chiếm tiện nghi ngươi. Hôm nay ngươi cứu Tử Tô và Nam Tinh, vô luận bên Hoa Thương Truật hạ chiêu gì đều có ta chống đỡ, ngươi không cần lo lắng. Còn có ta thiếu nợ nhân tình này, sau này ngươi cần gì cứ mở miệng, ta chắc chắn sẽ thực hiện lời hứa."
Mộ Khinh Ca cười nói: "Không cần đâu. Nếu đã là đồng môn, ta ra tay không phải là đương nhiên sao?"
Lâu Xuyên Bách lại không thuận theo: "Việc nào ra việc đó. Thời điểm ngươi giúp bọn chúng, còn không phải đệ tử ta."
Mộ Khinh Ca bất đắc dĩ. Thật là cảm thấy có dạng sư phụ nào, thì sẽ có dạng đồ đệ đó.
Nói chuyện ổn thoả xong, Lâu Xuyên Bách nói ngày mai sẽ tuyên bố tin tức Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012230/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.