Edit: Diệp Lưu Nhiên
Mộ Khinh Ca nhẹ giọng cười: "Thương sư tỷ là bằng hữu thiệt tình nàng nhận định. Đổi lại là các ngươi, chỉ sợ nàng sẽ không tự chọc phiền toái."
Câu nói của nàng ám chỉ hai huynh muội. Sau này gặp chuyện bất bình, phải nhìn xem có đáng giá hay không.
Nếu nàng không ở đây, hoặc là tên cao thủ lam cảnh không kiêng nể gì, vậy hai huynh muội này chẳng phải lại bị tai vạ cá trong chậu?
"Chu cô nương, xem ở mặt mũi sư huynh ngươi, ta khuyên một câu. Ngươi chớ có một tấc lại muốn tiến một thước." Giọng gã nam nhân sửng sốt. Ánh mắt gã nhìn Chu Linh thể hiện 'rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt'.
"Chu Linh ngươi đi trước đi." Thương Tử Tô đột nhiên mở miệng.
Nếu đối phương không muốn buông tha, bây giờ chỉ có thể đi trước người nào đi người nấy.
Chu Linh muốn từ chối, lại nghe Thương Tử Tô nói: "Ngươi về Dược tháp tìm sư phụ tới cứu ta." Dứt lời nàng không giấu vết nhìn hướng Mộ Khinh Ca, hạ giọng nói: "Vừa rồi vị sư muội kia mở miệng tương trợ ta. Lúc ngươi đi thì mang theo bọn họ cùng đi."
"Tử Tô..." Chu Linh lo lắng nhìn Thương Tử Tô.
Thấy ánh mắt nàng kiên quyết, Chu Linh đành phải cắn môi gật đầu.
Nàng xoay người nhìn gã nam nhân, lạnh lùng nói: "Sư phụ Tử Tô chính là Lâu đại sư. Nếu ngươi khăng khăng làm tổn thương ái đồ của ngài, Lâu đại sư điên lên thì ngay cả sư phụ ta cũng phải tránh lui. Lời đã nói hết, ngươi tự giải quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012228/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.