Edit: Diệp Lưu Nhiên
Hiện tại nàng muốn nhìn xem, Điêu Nguyên tìm người nào tới phục kích nàng.
Nếu dám đến, thì phải có giác ngộ để mạng lại.
Mộ Khinh Ca khoanh tay đứng tại chỗ.
Một phiến lá cây như lưỡi dao bay vụt tới mắt nàng.
Mộ Khinh Ca vẫn không nhúc nhích, tùy ý lá cây tới gần.
Lúc sắp tới trước mặt nàng, lá cây bay tới hoá thành bột phấn dưới đáy mắt nàng.
"Đi ra." Mộ Khinh Ca lạnh giọng quát, âm thanh tràn đầy khinh thường.
Rất nhanh tiếng bước chân xung quanh đan chéo nhau đi ra.
Mười mấy đại hán che mặt nháy mắt xuất hiện vây quanh nàng.
Mộ Khinh Ca đánh giá nhìn mười mấy con người, phán đoán từ linh khí trên người bọn chúng. Có thể cảm giác bọn chúng đều ở cảnh giới lục cảnh, thanh cảnh.
Trong đó lục cảnh là nhiều, thanh cảnh chỉ có bốn năm người.
Trận phục sát này ở Tam đẳng quốc xem như là phối trí cực cao.
"Giao đồ vật ra đây, tha ngươi không chết!" Tên cầm đầu lạnh giọng hô Mộ Khinh Ca.
Mộ Khinh Ca nhấc đầu lông mày, cười hỏi: "Đồ gì?"
"Tiểu tử đừng có giả ngu! Đồ của Điêu gia, ngươi dám mơ ước?" Tên cầm đầu cười lạnh.
Quả nhiên là Điêu Nguyên.
Mộ Khinh Ca cười lạnh trong lòng.
Vốn nàng còn chờ đáp án làm nàng ngoài ý muốn. Nhưng không ngờ sự thật làm nàng cảm thấy cô đơn ghê!
Muốn đối phó nàng, có cần dùng thủ đoạn cấp thấp vậy không?
"Thì ra là Điêu Nguyên phái các ngươi tới." Mộ Khinh Ca bừng tỉnh đại ngộ. Dáng vẻ nàng tự tại không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012222/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.