Edit: Diệp Lưu Nhiên
"Trời ơi! Mai sư huynh vậy mà nói như thế với hắn, mệnh của tiểu tử này thật tốt quá đi!"
"Được Mai sư huynh chiếu cố, sau này chẳng phải hắn có thể đi ngang trong Dược tháp?"
"Hắc hắc, lời của ngươi hơi quá. Chúng ta đều biết Mai sư huynh trời sinh tính tình đạm bạc, không thích tranh đấu với người khác. Được hắn chiếu cố là may mắn cực lớn, nhưng ngươi đừng quên còn có một người khác. Đắc tội Mai sư huynh, thành tâm nhận sai là được. Nhưng đắc tội hắn, chỉ sợ chết thế nào cũng không biết. Tống Ngọc kia là người của ai, trong lòng ngươi ta đều biết rõ."
"Tống Ngọc là người phương nào, chúng ta biết, Mai sư huynh cũng biết. Nhưng hắn vẫn khăng khăng tham dự vào, chẳng lẽ lúc này định cùng bên kia..."
"Xuỵt! Có chút lời giữ trong lòng biết là được."
Thanh âm nghị luận dần nhỏ đi, cũng không biết là sợ ai uy hiếp.
Ở một góc bí ẩn nơi xa, hai thân ảnh nhỏ nhắn đứng sóng vai nhau.
Trong giọng nói Chu Linh mang theo tia ghen ghét: "Mai sư huynh sao lại đối tốt với hắn thế? Chỉ là đệ tử mới vào tháp thôi mà."
Nàng vào tháp nhiều năm như vậy, chưa bao giờ thấy qua Mai Tử Trọng để ý ai. Cư nhiên ở trước mặt mọi người nói như vậy.
Ánh mắt Thương Tử Tô khẽ loé, nhàn nhạt nói: "Có lẽ, Mai sư huynh trân trọng nhân tài."
"Trân trọng nhân tài?" Chu Linh nhớ lại ngày kiểm tra linh thức hôm đó qua bia hắc diệu thạch, cũng gật đầu nói: "Mộ sư đệ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012200/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.