Edit: Diệp Lưu Nhiên
Bộ dáng kia giống như khi còn nhỏ nàng bị người ta đổ oan trộm trái cây nhà người khác. Đối phương hùng hổ doạ người, không thể không thừa nhận là mình hái.
Hắn biết, tính cách Thủy Linh là thế.
Ta nói ta không phải, ngươi không tin. Vậy như ngươi nói, ta làm cho ngươi xem.
Hắn còn nhớ rõ sau khi Thủy Linh thừa nhận hái trộm trái cây nhà người khác, đêm hôm trong ngày đó nàng thật sự hái tất cả trái cây trong vườn. Một quả không chừa vứt hết xuống đất dẫm đến nát nhừ.
Sau đó người ta tìm đến cửa, nàng còn lạnh lùng nói: "Không phải ngươi nói ta hái trộm trái cây nhà ngươi sao? Nếu ta không làm chẳng phải cô phụ ngươi đổ oan?"
Mà lúc này Thủy Linh ở trong mắt Phục Thiên Long giống hệt thời còn nhỏ.
Hắn nói nàng và Mộ Ca ái muội không rõ, nàng phủ nhận. Nếu hắn không tin, nói không chừng thật sự nàng sẽ làm ra chuyện gì.
Sợ hãi tập kích vào lòng Phục Thiên Long, hắn cuống quít duỗi tay ôm chặt Thủy Linh hô bên tai nàng: "Ta tin ta tin, Thủy Linh ta tin muội. Muội nói không có việc gì thì không có việc gì, ta đáp ứng muội sẽ không gây phiền toái cho họ Mộ kia. Ta sẽ ngoan ngoãn."
Đột nhiên bị ôm chặt, Thủy Linh hơi giãy giụa.
Nhưng ngữ khí hoảng loạn của Phục Thiên Long và lời nói vô thố kia làm nàng dừng giãy, tùy ý để hắn ôm mình.
Sau một lúc lâu, nàng chậm rãi nâng tay lên ôm lấy Phục Thiên Long, hốc mắt ướŧ áŧ.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012196/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.