Edit: Diệp Lưu Nhiên
Mộ Khinh Ca tỉnh lại từ trong mơ màng. Hơi thở bỗng rùng mình, chợt đứng lên đánh giá xung quanh.
Nơi này sớm đã không còn là tháp Linh thức, mà là trong bụng của thân cây na ná giống sơn động. Bóng tối bao trùm động, trên vách có một vài dây đằng rũ xuống.
Mặt đất phủ kín thảo dược khô héo, hơi có độ ấm truyền đến.
Mộ Khinh Ca đứng tại chỗ nhìn qua một vòng, nơi này không chỉ có một mình nàng. Người cùng tiến vào khảo thí đều ở trong đó, nhưng hình như số lượng đã giảm đi.
Rất nhanh nàng đã phát hiện huynh muội Vệ gia giữa đám người.
Hai người họ giống những người khác đều khoanh chân ngồi dưới đất, nhắm mắt đả toạ.
Hình như đang khôi phục linh thức bị hao tổn lúc trước.
Nhưng giờ phút này tinh thần nàng rất no đủ, giống như vừa ngủ ngon giấc.
'Sao lại thế này? Sau khi ta hôn mê đã phát sinh cái gì? Vì sao xuất hiện ở đây?" Mộ Khinh Ca tự hỏi trong lòng.
Đột nhiên tầm mắt nàng dừng lại dược liệu dưới chân.
Dược hương quẩn quanh chóp mũi hấp dẫn nàng ngồi xổm xuống, giơ tay nhặt lên thảo dược khô héo đặt dưới mũi ngửi.
"Là Cửu Dương hoa?" Trong mắt Mộ Khinh Ca chợt loé.
Tiếp theo nàng thả Cửu Dương hoa xuống, lại nhặt một vài dược liệu lên phân biệt.
"Bồ Đề thảo."
"Tuyết Ngưng thảo."
"Đề Hồ căn."
"Đều là dược liệu bổ dưỡng phương diện tinh thần lực."
Thả dược liệu xuống, Mộ Khinh Ca chậm rãi đứng lên.
Con mắt suy tư một lát, nàng xác định nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012191/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.