Edit: Diệp Lưu Nhiên
"Thì ra là chuyện này." Tư Mạch nghe xong, ngữ khí vẫn nhẹ nhàng.
Lập tức Mộ Khinh Ca phản ứng lại, nhìn hắn hỏi: "Ngươi có biện pháp nào sao?"
Tư Mạch cười nói: "Tiểu Ca nhi đúng là không thể cắn nuốt dị hoả, nhưng không phải không thể thu phục." Hắn mở ra một con đường khác.
"Thu phục!" Mộ Khinh Ca sáng mắt, lập tức tinh thần tỉnh táo.
"Chúng ta ăn sáng trước đã, vừa ăn vừa nói." Tư Mạch duỗi tay muốn vuốt chóp mũi nàng, bị nàng linh hoạt tránh đi.
Không nhắc tới ăn còn tốt, nhắc tới làm Mộ Khinh Ca thật sự cảm thấy mình có chút đói bụng. Lập tức gật đầu: "Được."
Nói xong định ra ngoài kiếm đồ ăn.
Nhưng vừa cất bước đã bị Tư Mạch ngăn lại hỏi: "Nàng đi đâu?"
"Không phải đi ăn sao?" Mộ Khinh Ca không hiểu nhìn hắn.
Tư Mạch bất đắc dĩ cười, vung tay lên hướng bàn vuông trong phòng. Lập tức trên bàn vuông xuất hiện đầy một bàn mỹ vị thơm ngon.
Cha mạ ơi!
Mộ Khinh Ca mở to hai mắt, nhịn không được nhào vào bàn vuông. Chóp mũi ngửi được mùi hương của cháo trắng rau xào, còn có bánh bao nóng hổi, sủi cảo tôm long lanh.
Nuốt một ngụm nước bọt, Mộ Khinh Ca cố nén xúc động muốn thò tay. Ngoái đầu nhìn nam nhân đang cười phía sau, hỏi: "Mấy món này ăn được sao?"
"Đương nhiên ăn được." Tư Mạch gật đầu trả lời.
Mộ Khinh Ca nhíu mày, có chút do dự: "Nhưng đây là do linh lực ngươi biến ra, hẳn không phải đồ ăn thật mới đúng."
Tư Mạch đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012169/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.