Edit: Diệp Lưu Nhiên
Tư Mạch bình tĩnh gật đầu.
Dù sao hắn cũng không tính là nói dối. Vì để xúc tiến cảm tình với Tiểu Ca nhi, hắn đương nhiên muốn theo nàng một đường.
"Ngươi muốn đi dược tháp làm gì?" Mộ Khinh Ca đề phòng nhìn hắn.
Tư Mạch cười nói: "Tiểu Ca nhi không phải quên mất thân phận của ta chứ? Dược tháp Ngu quốc chỉ là phân viện, mà tổng viện của nó ở Thánh Nguyên đế quốc."
Đúng rồi! Nàng thiếu chút nữa đã quên.
Mộ Khinh Ca bừng tỉnh đại ngộ. Tổng bộ dược tháp ở Thánh Nguyên đế quốc, Tư Mạch là Thánh Vương bệ hạ của Thánh Nguyên đế quốc. Chẳng lẽ thật là đi dược tháp có chuyện?
Trong ánh mắt thẳng thắn thành khẩn của người nào đó, Mộ Khinh Ca đã tin tưởng lý do này.
Nhưng đối với lời đề nghị của Tư Mạch, nàng lại nhíu mày: "Ta vốn là giấu giếm thân phận thật đến đó. Ngươi bây giờ đi cùng đường với ta, chẳng phải muốn chiêu cáo thiên hạ sao? Tật Phong Long Báo của ngươi, Tần quốc có người biết. Ngu quốc tất nhiên cũng thế."
"Tiểu Ca nhi chỉ là muốn giấu giếm thân phận mình, đến lúc đó cùng lắm ta nói nàng là tùy tùng của ta, hoặc đệ tử là được rồi." Tư Mạch mỉm cười mở miệng.
"Ta từ chối!" Mộ Khinh Ca không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.
Dựa vào cái gì nàng phải đi theo hắn?
"Nếu Tiểu Ca nhi không muốn..." Hai mắt Tư Mạch giống như suy tư. Giây lát, hắn nâng mắt nhìn về phía Mộ Khinh Ca, mang theo ủy khuất và thoả hiệp nói: "Vậy để ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012166/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.