Edit: Diệp Lưu Nhiên
Việc kích hoạt huyết mạch, đã vượt qua phạm trù Lâm Xuyên đại lục. Tự nhiên động tĩnh càng nhỏ càng tốt, người biết càng ít càng tốt.
Nàng dám khẳng định, Hàn Thải Thải cũng sẽ không mang người hầu của mình theo.
Hai ngày sau, chỉ còn lại hai người bọn họ đồng hành.
…
Hai ngày sau, Mộ Khinh Ca theo Hàn Thải Thải một đường dựa vào tu vi chạy đi. Tránh đi đám người và thành trấn, rốt cuộc tới chỗ trong miệng Hàn Thải Thải.
Thế nhưng Mộ Khinh Ca nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng chỉ có một vạn con quạ lao nhanh qua.
Nơi này…
Nàng quả thực thuộc đến không thể thuộc hơn!
Hoả Vân Dương Viêm thật sự ở chỗ này? Hàn Thải Thải có phải đang đùa nàng hay không!
"Ngươi nói Hoả Vân Dương Viêm ở chỗ này?" Mộ Khinh Ca chỉ ngón tay vào vùng sa mạc hoang vu trước mắt, nhìn về phía Hàn Thải Thải.
Hàn Thải Thải không chút do dự gật đầu: "Đúng vậy, Hoả Vân Dương Viêm ngay tại Lạc Nhật hoang nguyên."
Đạt được đáp án khẳng định, khoé miệng Mộ Khinh Ca hung hăng co lại.
Xem ra, duyên phận giữa nàng và Lạc Nhật hoang nguyên thật đúng là sâu!
Lúc nàng trọng sinh xuyên qua, cũng là chỗ này.
Lần đầu tiên rời khỏi Lạc Nhật hoang nguyên, lưng nàng đeo danh xấu rời đi.
Lần thứ hai rời khỏi Lạc Nhật hoang nguyên, nàng nổi danh mà đi.
Bây giờ dị hoả liên quan đến huyết mạch luyện khí sư của nàng, cư nhiên ở chỗ này. Thật không hiểu đây là cái nghiệt duyên gì.
Sau khi đi vào nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012160/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.