Sát khí lạnh thấu xương lập tức đem nhiệt độ trong phòng giảm thấp vài phần.
Sát ý như ngưng thực, xoẹt qua tóc mai bên vành tai Mộ Khinh Ca. Phảng phất chỉ cần chệch thêm một tấc là có thể cắt đứt yết hầu của nàng.
Mộ Khinh Ca không những không tức giận, ngược lại đối với Hàn Thải Thải lộ ra nụ cười trêu tức.
Sát ý thối lui.
Môi đỏ quyến rũ của Hàn Thải Thải nhẹ câu, quay người rót một chén trà cho mình. Bộ dạng thích ý lười biếng kia, tựa như người mất khống chế vừa rồi không phải là hắn.
“Tin tức dị hoả, xác thật ta có. Nhưng hiện tại không thể xác định vị trí. Ngươi yên tâm, chờ xác định tin tức, ta sẽ báo lại cho ngươi.” Hàn Thải Thải đột nhiên nói.
Hai con ngươi Mộ Khinh Ca nhíu lại, nhìn chằm chằm hắn một hồi, mới thản nhiên nói: “Không được nuốt lời.” Dứt lời nàng quay người rời đi, không lưu luyến chút nào.
Lúc nàng triệt để biến mất sau quán trà, Hàn Thải Thải mới để chén trà trong tay xuống. Chậm rãi ngước mắt, có chút suy nghĩ lẩm bẩm: “Mộ Khinh Ca, ngươi đến cùng có lai lịch gì? Mộ gia tuyệt đối sẽ không có huyết mạch chi lực. Mà ngươi lại có, vậy chỉ có một khả năng.”
Mắt phượng hẹp dài ngưng tụ lãnh quang, Hàn Thải Thải hô: “Người tới.”
Nháy mắt tứ đại thị vệ đã xuất hiện bên người Hàn Thải Thải.
“Đi tra một chút thiếu phu nhân Mộ phủ Tần quốc.” Hàn Thải Thải khẽ nheo lại mắt phượng, giữa khe hở lộ ra ánh sáng mạc danh.
Rời khỏi quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012140/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.