Edit: Diệp Lưu Nhiên“Chỉ sợ bọn họ sẽ không cho chúng ta cơ hội này. Hơn nữa đừng quên, Mộ Ca nhận nhiệm vụ hộ tống ở Vạn Tượng Lâu. Người ta yêu cầu mười ngày sau hội hợp ở trấn Úc Trí. Trấn Úc Trí là đường từ Trĩ thành tới Hoán thành nhất định phải qua. Từ nơi này xuất phát cần năm ngày đuổi tới. Lão cha muốn tới đón người, ít nhất cũng phải cần hơn hai mươi ngày.” Vệ Kỳ nhụt chí nói.
“Đúng vậy! Không phải nói ba ngày sau cùng nhau xuất phát từ Trĩ thành sao? Vì sao đột nhiên sửa thời gian?” Vệ Quản Quản hỏi.
Hai huynh muội thảo luận kịch liệt, đột nhiên phát hiện Mộ Khinh Ca không có động tĩnh. Chuyển mắt nhìn qua, thấy sắc mặt nàng hơi ngưng.
Vệ Quản Quản đi đến bên người Mộ Khinh Ca, nhẹ giọng an ủi nói: “Mộ Ca đừng sợ, có chúng ta đây!”
“Đúng! Ai muốn đánh chủ ý lên huynh, phải bước qua chúng ta đã!” Vệ Kỳ cũng vội vàng tỏ thái độ.
Mộ Khinh Ca liếc mắt nhìn bọn họ, quái dị nói: “Các ngươi góp vui cái gì?
Ách…
Hai huynh muội tràn đầy nhiệt huyết, lập tức bị Mộ Khinh Ca dội gáo nước lạnh.
Thu hồi ánh mắt, Mộ Khinh Ca thản nhiên nói: “Đợi ta rời đi, các ngươi cũng đi đi. Chúng ta gặp nhau ở Hoán thành.”
“Không được! Thời điểm này sao chúng ta bỏ lại huynh một mình được?” Vệ Quản Quản lập tức phản đối.
“Đúng thế, Quản Quản ở lại. Ta cùng đi với huynh.” Vệ Kỳ nói.
“Vệ Kỳ thúi, ngươi nói cái gì?” Vệ Quản Quản quát Vệ Kỳ.
Vệ Kỳ buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012127/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.