Edit: Diệp Lưu NhiênĐan dược cao cấp!
Cực phẩm!
Vạn Tượng lâu lặng ngắt như tờ. Ngoại trừ ba người Mặc Dương, người còn lại đều nhìn chằm chằm vào viên đan dược trong tay Đan trưởng lão. Màu xanh mê người, đan hương nồng đậm.
“Tiểu gia hoả, ngươi từ đâu mà có đan dược này?” Đan trưởng lão đột nhiên hỏi Mộ Khinh Ca.
Mộ Khinh Ca câu môi cười: “Sao nào? Lai lịch đan dược có liên quan đến giá trị sao?”
Sắc mặt Đan trưởng lão hơi quẫn, lúng túng nói: “Không, không liên quan. Chỉ do lão phu tò mò thôi.”
Cười cười, Mộ Khinh Ca không nói chuyện nữa.
Ý tứ kia rõ ràng là, không muốn nói ra lai lịch đan dược.
Đan trưởng lão là người khôn khéo, sao không nhìn ra ý tứ này của Mộ Khinh Ca. Lập tức không hề truy vấn, chỉ trầm mặc một hồi, không tình nguyện cho đan dược vào bình, đậy nắp.
Đan dược mê người biến mất, trong mắt mọi người không giấu được thất vọng.
Phảng phất như hít thêm khí đan, là có thể trường sinh bất lão.
“Là đan tốt. Nhưng Cửu Mệnh Hồi đan, lão phu chưa bao giờ nghe qua. Không thể phán đoán nó có thần kỳ như lời tiểu hữu nói hay không.” Ánh mắt Đan trưởng lão khôn khéo, dừng trên người Mộ Khinh Ca. Xưng hô đối với nàng đã từ tiểu gia hoả thành tiểu hữu. Có thể thấy đan dược làm hắn chấn động.
Đúng vậy! Hiệu quả đan dược này phán đoán thế nào?
Nếu chỉ là đan dược bình thường, Đan trưởng lão tất nhiên có thể thông qua phẩm chất để phán đoán tác dụng đan dược. Nhưng đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012119/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.