Edit: Diệp Lưu NhiênTần Thương tỉnh lại sau hôn mê, đập vào mắt là tình cảnh khiến hắn lạ lẫm.
Đây không phải là tẩm cung hắn quen thuộc.
Người bên cạnh long sàng, cũng làm hắn ngoài ý muốn.
“Là ngươi?” Hắn vừa thốt lên, mới phát hiện thanh âm của mình rất khàn. Hơn nữa toàn thân vô lực, ngay cả khí lực nâng tay cũng không có.
Ánh sáng ngọn nến bao phủ quanh thân Mộ Khinh Ca, phụ trợ cho khuôn mặt tinh xảo của nàng.
Khoé miệng nàng chứa đựng ý cười không rõ, lười biếng nói: “Chúc mừng bệ hạ đã tỉnh.”
“Tại sao ngươi ở đây? Trẫm… Trẫm bị sao vậy? Trẫm đang ở đâu?” Tần Thương cố sức nói ra, lại thở hổn hển vài tiếng.
Hắn rất bất mãn thấy bản thân suy yếu thế này.
Mộ Khinh Ca cười càng sâu.
Nàng cố ý muốn Tần Cẩn Hạo cho chút thời gian riêng, chính là muốn hỏi Tần Thương mấy vấn đề.
Cho nên đối với nghi hoặc của Tần Thương, nàng đơn giản giải thích: “À, đơn giản mà nói chính là bệ hạ đột nhiên bệnh nặng hôn mê. Hoàng hậu và Thái tử muốn mượn cơ hội lấy mạng ngươi. Xong được Duệ vương chúng ta dẫn đầu xông cung, giết Hoàng hậu và Thái tử cứu bệ hạ.” Nàng sẽ không nói độc là nàng hạ, cũng là nàng giải.
“Cái gì!” Hai con ngươi Tần Thương trợn to: “Trẫm bị bệnh? Hoàng hậu và Thái tử muốn làm phản? Các ngươi giết bọn chúng?” Tần Thương cảm giác mình chỉ mới ngủ một giấc. Thế nào lúc tỉnh lại, mọi chuyện đã thay đổi?
Nhưng Mộ Khinh Ca không có tâm tình chờ Tần Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012092/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.