Edit: Diệp Lưu Nhiên‘Thật xin lỗi, chủ nhân. Trái tim nàng đã nát, cho dù chủ nhân tiền nhiệm vẫn còn thì cũng không thể cứu được nàng. Nếu muốn cưỡng chế lưu nàng lại, chỉ có thể dùng thuật Khôi Lỗi biến nàng thành con rối.’
Khôi Lỗi?
Một cái xác không hề có suy nghĩ và linh hồn, so với cái chết càng khiến người khó chịu.
Nàng sao có thể nhẫn tâm biến Liên Liên thành như vậy?
Mộ Khinh Ca chậm rãi nhắm hai mắt lại, mím môi nhẹ nhàng nói: “Liên Liên, muội có tâm nguyện gì chưa xong?”
Nàng không thể ngăn cản Liên Liên rời đi, chỉ có thể giảm bớt tiếc nuối cho muội ấy.
“Tâm nguyện… Tâm nguyện Liên Liên rất nhiều. Nhưng mà, tâm nguyện lớn nhất của Liên Liên là trở thành thê tử của tiểu ca ca. Nhưng hiện tại sợ là không thể.” Tần Diệc Liên cười nói, trong ánh mắt mang theo khát khao.
Trong lòng Mộ Khinh Ca căng thẳng, Tần Diệc Liên trả lời khiến nàng ngoài ý muốn. Tựa như lại hợp tình hợp lý.
Bây giờ, nàng là thân nam nhi!
Trong lòng cười, có chút tái nhợt.
Mộ Khinh Ca nỗ lực nâng lên nụ cười. Mở hai mắt ra, con ngươi nhìn về phía nàng. Dùng thanh âm cực kỳ sủng ái, thật nhẹ thật chậm nói: “Được, ta sẽ lấy muội làm thê tử của ta.”
“Thật sao?” Trong mắt Tần Diệc Liên sáng ngời, toả sáng ra thần thái mê người.
Mộ Khinh Ca nhẹ gật đầu. Cúi đầu, đôi môi dừng trên trán nàng, nhẹ nhàng hôn.
Hôn tràn ngập thương tiếc, khiến Tần Diệc Liên cười tươi động lòng người: “Muội thật vui vẻ, tạ tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012089/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.