Edit: Diệp Lưu NhiênHách Liên Bạt không thèm để ý, trên mặt đắc ý: “Tần hoàng quá khen. Hắn là tuổi trẻ ở Đồ quốc, nhưng không tính là gì.”
Lời vừa nói ra, sắc mặt Tần Thương lập tức trầm xuống.
Cao thủ như vậy, không tính là gì? Thanh niên đồng lứa Đồ quốc, rốt cuộc mạnh thế nào? Nhìn lại trong nước mình? Hoàng tử thiên phú tốt Tần Cẩn Hạo, vẫn chỉ đang đột phá bình cảnh hoàng cảnh, tiến vào lục cảnh mà thôi.
Con ngươi Tần Thương đảo qua chỗ ngồi hoàng tử, trong mắt ẩn ẩn bất mãn.
Mà người trẻ tuổi Tần quốc xung quanh, vốn còn chờ Mộ Khinh Ca bại trận, lên đài rửa nhục. Nhưng vừa thấy võ sĩ Đồ quốc là cao thủ thanh cảnh, lập tức giống như chim cút rúc trong đám người, nỗ lực làm giảm sự tồn tại của mình.
Biến cố này chỉ phát sinh trong nháy mắt.
Mộ Khinh Ca đứng trước mặt võ sĩ Đồ quốc, không bị chịu ảnh hưởng chút nào.
Mắt thấy quang mang màu xanh nhạt đánh úp tới mình, nàng vẫn bất động như cũ. Khoé miệng nâng lên một tia cười như có như không.
“Hắn có phải bị doạ sợ choáng váng hay không?”
“Chỉ sợ là sợ tới mức chân mềm nhũn, bằng không làm sao lại không nhúc nhích?”
Lúc mọi người ở đây suy đoán phản ứng Mộ Khinh Ca, ánh sáng màu xanh đã đi tới trước mắt Mộ Khinh Ca. Hào quang màu xanh nhạt chiếu rọi mặt nàng, mang theo vài phần yêu dã quỷ dị.
Võ sĩ Đồ quốc càng thêm đắc ý, giống như đã nhìn thấy Mộ Khinh Ca bị mình một chiêu đánh bại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012083/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.