Edit: Diệp Lưu Nhiên“Ngươi tiện tì này! Ngươi đang nói cái gì? Ngươi cư nhiên dám bán đứng chủ, hại ta như thế?” Bạch Tịch Nguyệt rống giận. Hoàng quang trong tay hiện lên.
Thế nhưng thị vệ Tần Cẩn Hạo là lục cảnh, nàng ta sao tránh thoát được?
Tần Cẩn Hạo nhíu mày.
Phân không rõ hắn là đối với Mộ Khinh Ca bức bách mà bất mãn, hay là lúc này biết được Bạch Tịch Nguyệt giấu giếm thực lực mà không vui.
Lời nói của Lục Chi, tựa hồ làm tất cả mọi người tìm được lý do Bạch Tịch Nguyệt muốn hãm hại Mộ phủ.
Lập tức các loại lời nói sôi nổi hướng ả đánh úp tới.
“Cư nhiên có nữ tử độc ác như vậy, quả thực chính là bạch nhãn lang!”
“Không báo ân còn chưa tính, cư nhiên còn lấy oán trả ơn, thật là dụng tâm tà ác!”
“Chậc chậc, nữ tử như vậy dưỡng trong nhà. Quả thực giống như đang nuôi rắn độc!”
“Rắn độc? Chỉ sợ là gia trạch không yên, như lệ quỷ quấn thân.”
“Ta thấy nàng lớn lên thanh lệ ôn nhu, lại không nghĩ có tâm địa rắn rết. Thật sự nhìn người không thể nhìn bề ngoài.”
“Nữ tử này, lão phu muốn tránh lui ba con phố, không dám trêu chọc!”
“…”
“Các ngươi câm miệng hết cho ta! Kẻ nào mở miệng, ta liền giết hắn!” Bạch Tịch Nguyệt mất lí trí, linh lực màu vàng tụ tập trong tay, hướng tới đám đông nghị luận ném tới.
Nhưng lại bị thị vệ Tần Cẩn Hạo kịp thời ngăn lại, không tạo thành thương tổn gì.
“Đem nàng đánh ngất mang đi.” Tần Cẩn Hạo trầm giọng phân phó.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012075/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.