Edit: Diệp Lưu Nhiên
_______________________
Suy nghĩ một chút, Cô Nhai đột nhiên nói: “Nếu cần ta hỗ trợ, cứ mở miệng.”
Mộ Khinh Ca sửng sốt, ghé mắt nhìn về phía hắn, đột nhiên cười nói: “Yên tâm, ta sẽ không nỡ không dùng ngươi.”
Nụ cười kia, mang theo vài phần tính toán. Lập tức làm cho Cô Nhai có cảm giác như rơi vào hầm, hơn nữa, vũng hố này còn là chính hắn đào!
“Động thủ.” Ánh mắt Mộ Khinh Ca sáng ngời, trầm giọng nói.
Cô Nhai ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy Liệt Vân báo bị thương làm lơ lời của người nọ, phát tiếng rống giận nhằm phía hắn.
Tốc độ của Liệt Vân báo nổi tiếng cực nhanh, hơn nữa nó là linh thú thanh cảnh, lúc công kích, Mộ Khinh Ca ngay cả hư ảnh của nó đều thấy không rõ.
Nhưng nàng thấy không rõ, không có nghĩa cường giả ngoại lai kia cũng thấy không rõ.
Không thấy thân ảnh hắn có chút di động, chỉ tùy ý đỡ, Mộ Khinh Ca liền nghe được Liệt Vân báo kêu rên, toàn bộ thân thể bay ngang ra ngoài.
Phanh!
Liệt Vân báo rơi mạnh xuống đất, máu từ miệng nó phun ra.
Một kích này, gần như đã muốn nửa cái mạng của nó. Nhưng vẫn không giảm bớt hận ý trong mắt nó.
‘Rống Rống!’ Yết hầu Liệt Vân báo, phát ra tiếng gào rống trầm thấp. Nó mạnh mẽ chống lên, dạo bước quây quanh cường giả ngoại lai, tựa hồ đang tìm kiếm cơ hội công kích.
“Thật phiền toái, xem ra ngươi sẽ không chịu phối hợp.” Trên mặt cường giả ngoại lai rốt cuộc lộ ra vẻ không kiên nhẫn, giống như đã định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012047/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.