Edit: Diệp Lưu Nhiên
______________________
“Vâng! Tiểu tước gia!”
Tất cả ưỡn ngực cùng hô.
Bọn họ không phải tay mơ, biết rõ tầm quan trọng của chiến mã trên chiến trường. Huống chi đây là Diễm mã hiếm có, sao có thể nhẫn tâm khi dễ?
Mộ Khinh Ca thoáng gật đầu.
Ánh mắt đảo qua bảy tám chục con Diễm mã còn dư lại.
Những Diễm mã này không phải là con yếu nhất trong đàn, trái lại đại bộ phận đều mạnh mẽ cường tráng. Chúng nó bị lưu lại, chỉ có thể nói Long Nha Vệ hiểu tâm tư của Mộ Khinh Ca.
Biết rõ nàng đối với những con ngựa này có xử lý khác, cho nên mới cố ý không chọn.
Long Nha Vệ cùng bầy Diễm mã vui vẻ hoà thuận ở chung ba ngày. Đoạn thời gian này, người và ngựa gia tăng tình cảm, cũng để cho Long Nha Vệ dần thích ứng tu luyện trong Tần Lĩnh.
Linh khí ở Tần Lĩnh so với bên ngoài sung túc hơn rất nhiều, tốc độ tu luyện của mọi người càng mau.
Ba ngày sau, Mộ Khinh Ca sai Hắc Diễm tiếp tục mang theo tộc đàn nó ở phụ cận kiên nhẫn chờ đợi, chờ bọn họ rời khỏi Tần Lĩnh, sẽ mang chúng nó rời đi.
…
Sâu trong Tần Lĩnh, là đàn sói Khiếu Thiên.
“Nhanh! Công kích từ bên phải!”
“Chúng ta làm mồi dụ, các ngươi bọc đánh phía sau! Tổ cha nó, hôm nay nhất định phải tiêu diệu đám sói này!”
“Moá! Nếu đám gia hoả bên ngoài kia biết chúng ta lấy đàn sói Khiếu Thiên lục cảnh làm bồi luyện, không biết sẽ rớt bao nhiêu con mắt!”
“Đừng nói nữa, nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012043/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.