Edit: Diệp Lưu Nhiên
_________________
"Không có gì không thể." Mộ Khinh Ca khoanh tay bình tĩnh nói: "Người của các ngươi, từ mới bắt đầu đã đối với người của ta, trong lòng khinh thường. Lại tự cho là trận đấu tối thiểu phải chờ tới bình minh bắt đầu, cả đám đều sớm đi nghỉ, chờ mong trời sáng. Mà người của ta, từ mới bắt đầu đã rất coi trọng trận đấu này, vừa qua giờ Tý, chính là ước định tốt thời gian. Bọn họ xé chẵn ra lẻ, chia thành tốp nhỏ lẻn vào quân doanh, đem từng người còn đang trong mộng chế trụ, có gì khó?"
Nàng rất bình tĩnh, dường như hết thảy trước mắt là bình thường, là hợp tình lý.
Nhưng rơi vào tai đám người Hùng phó tướng, còn có gần vạn binh sĩ, lại không nhịn được trong lòng kêu khổ.
Có gì khó? Thật sự rất khó được không?
Đúng, lẻn vào không khó, thừa dịp bọn hắn ngủ chế trụ cũng không khó. Khó là khó ở chỗ, trong quá trình làm sao có đủ cam đoan đem vạn người chế trụ, không làm tỉnh một người. Hoặc là nói, có thể ở trong quá trình đó không khiến bạo động, dẫn đến kế hoạch thất bại.
"Ngô ngô ngô..."
Tiến gần vòng tù binh, có một người giãy giụa muốn đứng lên.
Ánh mắt Mộ Khinh Ca đảo qua hắn, lập tức có người tiến lên, thay hắn mở trói, giải trừ vải trắng trong miệng hắn.
"Ta không phục! Các ngươi đây là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, căn bản không công bằng!" Vừa được tự do, người nọ liền lẽ thẳng khí hùng rống lên.
Hắn nói, tựa hồ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012015/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.