Edit: Diệp Lưu Nhiên
_________________
Từ bên ngoài trở về, trăng đã lên đầu cành.
Mộ Khinh Ca một mình trở lại Trì Vân uyển, ngồi trên ghế, rót cho mình tách trà.
Người Thiệu mập mạp giới thiệu, tay nghề không tồi, cho nên tất cả bản vẽ trang bị Mộ Khinh Ca đều ném cho hắn. Hai bên ước định tốt, một tháng sau tới lấy hàng.
Nàng không lo lắng chút nào bản vẽ vũ khí của thời không này bị tiết lộ ra ngoài, bởi vì những bộ linh kiện đó, trừ bỏ nàng ra, không có người biết lắp rắp, càng đoán không được công dụng thật.
Nhẹ nhấp một ngụm nước trà ấm, Mộ Khinh Ca nghĩ tới câu nói kia của Tần Cẩn Thần.
Cái gì gọi là "Nếu không thích, sao không rời đi?"
Ngón tay chậm rãi ma sát thành chén, Mộ Khinh Ca lâm vào suy nghĩ.
Vì cái gì, vì cái gì nàng cùng Hiền Vương rõ ràng không có liên quan, nàng lại có thể từ trên người hắn cảm nhận một loại cảm giác kỳ quái? Hiền Vương kia, một người điệu thấp như vậy, sao lại nói với nàng những lời này?
Không thích, là chỉ cái gì? Không thích người nơi này, hay là không thích hoàn cảnh nơi này? Hay là chỉ đối với cuộc sống bây giờ không vui?
Rời đi...rời đi thế nào? Nàng ngược lại tiêu tiêu sái sái. Nhưng nàng đã đáp ứng Mộ Khinh Ca chính chủ, phải trông coi Mộ phủ, trông coi Mộ Hùng và Mộ Liên Dung.
Duy nhất có thể xác định là, lúc Tần Cẩn Thần nói ra những lời này, nàng cảm nhận được trong đó chân tâm thật ý.
Mộ Khinh Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012009/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.