Edit: Diệp Lưu Nhiên
______________________
Thế nhưng...
Nếu không muốn chết, nàng phải tìm ai giải độc?
Bạch Tịch Nguyệt trong mắt phức tạp hiện lên thần sắc thống khổ. Đối với nữ tử, trong sạch trọng yếu như thế nào. Mà giờ khắc này, nàng vì mạng sống, bắt buộc phải qua loa cho xong sao?
"Đều là ngươi! Đều là ngươi hại ta!" Bạch Tịch Nguyệt rống giận, chẳng sợ kéo thương thế trên ngực, nàng cũng không hề hay biết.
Nếu Mộ Khinh Ca chịu cứu nàng, mặc dù sau đó nàng sẽ không cam lòng và khó chịu, nhưng cũng xem như là lựa chọn miễn cưỡng có thể tiếp thu. Nhưng Mộ Khinh Ca lại vứt bỏ nàng, lựa chọn cứu Trường Nhạc công chúa.
Vậy còn nàng?
Nên tìm ai tự cứu? Gã sai vặt trong phủ, hay là thị vệ? Hoặc là người qua đường?
Nghĩ đến khả năng này, hận ý trong lòng nàng đối với Mộ Khinh Ca liền nhảy lên tới đỉnh.
Mộ Khinh Ca, ngươi đợi đấy! Ta sẽ khiến ngươi phải hối hận ngày hôm nay đã đối xử như vậy với ta.
"Cô nương... Cô nương..." Bộ dạng Bạch Tịch Nguyệt lúc này, khiến Lục Chi sợ hãi, không dám tới gần.
"Thay y phục cho ta, ta muốn xuất phủ." Bạch Tịch Nguyệt đột nhiên bình tĩnh phân phó.
Nàng mặt ngoài bình tĩnh, trong lòng lại nôn nóng vô cùng.
Nàng nhất định phải giải độc trước khi dược lực hoàn toàn bộc phát, mà chuyện này tuyệt không thể truyền ra ngoài. Biện pháp duy nhất chính là xuất phủ tìm người giải độc, chờ độc giải xong, lại đem người nọ giết!
Đem kế hoạch trong lòng tính toán tốt, Bạch Tịch Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1011993/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.