Edit: Diệp Lưu Nhiên
_______________________
"Khinh Ca, ta nóng quá." Thanh âm Tần Diệc không như dĩ vãng quạnh quẽ, ngược lại mang theo một tia kiều mị.
Dứt lời, thân thể nàng vô lực dựa vào Mộ Khinh Ca, tựa hồ có thể từ trên người hắn hấp thu khí tức, vuốt xuống khô nóng xa lạ trong nội tâm nàng.
Hai con ngươi Mộ Khinh Ca mãnh liệt trợn ra, tiếp được Tần Diệc Dao đảo tới người mình, còn chưa kịp nói chuyện, chợt nghe đến bên kia truyền đến một tiếng ưm, lập tức quay đầu nhìn lại.
Bạch Tịch Nguyệt đang nằm thẳng, giờ phút này không màng đến thương thế bản thân, cuộn rút thành một đoàn, gương mặt không ngừng cọ xát gấm vóc dưới thân. Hai mắt híp lại, như say rượu lộ ra thần sắc mê ly.
"Khinh Ca..." Tần Diệc Dao ở đâu còn bộ dáng cao lãnh ngày thường, quả thực giống như biến thành rắn nước, muốn trèo quấn lên người Mộ Khinh Ca.
Tay nhỏ mang theo hơi lạnh, thậm chí muốn duỗi vào trong vạt áo Mộ Khinh Ca. Sợ tới mức Mộ Khinh Ca nhanh chóng bắt được, đem tay giật trở về.
Lúc trước Mộ Khinh Ca còn chưa kịp phản ứng, hai nàng là chuyện gì xảy ra.
Như vậy lúc này, nàng đã hoàn toàn minh bạch.
Đáp án, khiến cả người nàng đều không tốt: Tần Cẩn Tu ngươi cái tên ăn tạp! Hạ dược luôn cả muội ngươi rồi!
"Khinh Ca, ta thật khó chịu." Cả người Tần Diệc Dao đều dán lên người nàng, dùng âm thanh dụ hoặc chậm rãi nói.
Mộ Khinh Ca hai vai lập tức căng thẳng, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1011991/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.