Edit: Diệp Lưu Nhiên
______________________
"Tiểu tước gia, ngươi thật uy phong a!"
Đột nhiên trong đại não vang lên thanh âm, khiến thân mình Mộ Khinh Ca hơi hơi run lên.
Phảng phất, người nói chuyện ở ngay bên trong đầu mình.
"Lão đại, ngươi làm sao vậy?" Thấy Mộ Khinh Ca đột nhiên không nói lời nào, Thiệu mập mạp vội hỏi.
Mộ Khinh Ca khẽ lắc đầu.
Thanh âm kia, nàng quen thuộc, cho nên không thèm để ý.
"Mập mạp, chân ngươi bị thương, trước đưa ngươi trở về đi." Mộ Khinh Ca đối Thiệu mập nói.
Thiệu mập mạp tùy tiện cười nói: "Không cần khách khí như vậy, ta tự mình về là được rồi." Nói xong, còn nháy mắt ra hiệu với Mộ Khinh Ca.
Vừa rồi nàng nói câu kia "Đừng loạn nhìn nữ nhân của gia", thật sự làm cho Thiệu mập mạp hiểu lầm.
Đương nhiên, hiểu lầm chỉ sợ không dừng lại ở mỗi Thiệu mập mạp.
Trên thực tế, Mộ Khinh Ca chỉ là đang đứng ở góc độ nữ giới, giữ gìn Tần Diệc Dao một chút. Nàng nhìn ra được ánh mắt không thích và chán ghét của Tần Diệc Dao, cũng nhìn ra được nàng ẩn nhẫn.
Đã như vậy, Tần Diệc Dao nếu không tiện nói, nàng một tên hoàn khố này liền thay nàng nói.
Dù sao, sau mấy lần tiếp xúc, nàng không có phản cảm đối với vị hoàng thất công chúa này. Trái lại, nàng cảm thấy Tần Diệc Dao thập phần thanh tỉnh, chỉ là luôn bị động thôi.
Giữa Mộ gia bọn họ và người hoàng thất cầm quyền có vấn đề, không nên tính theo một người không có quan hệ.
Thiệu mập mạp "ám chỉ", Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1011986/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.