Edit: Diệp Lưu Nhiên
_______________________
Mộ Khinh Ca "chậc chậc" hai tiếng, ánh mắt dừng ở bóng dáng mập mạp ướt sũng, cảm thán: "Sấm dậy đất bằng, hình dung chính là cảnh này đi."
Có Thiệu mập mạp gia nhập, trong suối nước thi thoảng truyền đến tiếng nữ tử kêu sợ hãi xin tha.
Mộ Khinh Ca điều chỉnh chút tư thế, đưa lưng về phía bên dòng suối, lười nhìn một màn hoạt sắc sinh hương kia.
Đột nhiên, nàng nhìn đến một chỗ nhánh cây trong rừng lắc lư một chút, giữa chùm hoa đào hồng phấn, nhiều ra một góc sa mỏng màu vàng nhạt.
Hai con ngươi híp híp, Mộ Khinh Ca chậm rãi ngồi dậy, khoanh hai chân.
Giữa ngón tay phải kẹp lấy bụng bầu rượu, khuỷu tay trái chống trên đùi, năm ngón tay nắm lại chống đỡ một bên mặt sườn của mình. Câu môi lười biếng lộ ra tươi cười tùy ý, đối với bóng người rình coi trong rừng nói: "Đi ra."
Bóng người đang ẩn núp, dường như đang chịu kinh hãi, khiến cho đóa hoa trên cành run run đến lợi hại.
Nhưng, sau khi xoắn xuýt một lát, nàng vẫn là bước ra.
Khi nhìn thấy người núp sau cây đào đi ra, Mộ Khinh Ca mới phát hiện, thì ra là tiểu công chúa ngày ấy vô tình gặp được trong cung. Chỉ là bên người nàng có thêm một thiếu nữ tuổi tương tự, lại nhiều hơn phần cẩn thận.
Chắc hẳn, thiếu nữ lạ lẫm này, chính là Thanh nhi ngày đó trong miệng tiểu công chúa không chỉ nhắc một lần.
"Tiểu ca ca, là huynh!"
Thời điểm Mộ Khinh Ca nhận ra mình, Tần Diệc Liên cũng nhận ra nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1011973/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.