Edit: Diệp Lưu Nhiên
______________________
Trên bờ, một bến thuyền giản dị xuất hiện giữa bốn phía cảnh sắc. Thuyền hoa dần tới gần.
Tới khi thuyền hoa dừng hẳn, Thiệu mập mạp nhảy xuống thuyền đầu tiên.
Tiếp theo, Mộ Khinh Ca cũng bước lên một trời hoa rơi trước mặt.
Một đám oanh oanh yến yến, mang theo hộp thức ăn và rượu, sôi nổi lên bờ. Đi theo hai đại hoàn khố của Lạc Đô, hướng vào sâu trong rừng đào.
Đi dọc theo con đường một hồi, đột nhiên, âm thanh mờ ảo của tiếng đàn truyền đến.
Tiếng đàn tựa như đám mây trên trời, lại như sương mù quanh núi, mơ hồ không thể nắm lấy.
Trong lòng Mộ Khinh Ca bởi vì một tia nhàn nhạt quen thuộc, không tự chủ được bước tới hướng phát ra tiếng đàn.
Đám người Thiệu mập mạp, tự nhiên cũng đi theo.
Khắp chốn đào hoa mê người, chỉ có tại trong rừng này.
Xuyên qua khu rừng đào một hồi, Mộ Khinh Ca mới đi qua khỏi rừng rậm, đi tới một nơi rộng rãi. Tiếng đàn dường như ngay tại bên tai, mà một màn đập vào mắt này, lại để hai con ngươi nàng hơi co lại.
"Là hắn!"
...
Hoa đào hồng phấn, bay trong rừng, theo gió mà vũ.
Khó được một nơi rộng rãi, thì ra là một ngôi đình bát giác ngắm cảnh.
Trong đình lư hương lượn lờ, khói nhẹ như tơ. Một bóng dáng cao lớn hoàng y khoanh chân ngồi, vươn tay đánh đàn. Tóc đen chưa búi, bởi gió mà động.
Cánh hoa rơi, khi thì hôn xuống sợi tóc hắn, khi thì lại rơi vào giữa dây đàn.
Tay áo rộng bởi vì động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1011971/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.