Edit: Diệp Lưu Nhiên 
_______________________ 
Vạt áo giương nhẹ, y phục thủy lam nhu hòa như nước. Cẩm bào hồng y, nhiệt liệt như lửa. 
Mộ Khinh Ca mỗi một lần đặt chân, đều vững vàng dẫm đúng nhịp. Tần Diệc Dao hầu như không cần làm cái gì, chỉ cần đi theo cử động của nàng là được. 
"Thả lỏng, hết thảy có ta." Cảm nhận được Tần Diệc Dao khẩn trương, Mộ Khinh Ca nhẹ nói bên tai nàng. 
Khí tức hơi nóng, sát qua vành tai. 
Tâm Tần Diệc Dao không lí do nhảy lên, vành tai nhanh chóng biến đỏ. "Thả lỏng, hết thảy có ta." Mấy chữ bình thường không có gì, lại thần kỳ làm cho nàng cảm thấy ỷ lại. 
Loại cảm giác này khiến nàng xa lạ. 
Bản năng nàng muốn phản kháng, nhưng thân thể lại thành thật thả lỏng. 
Hai gò má trắng nõn, nhiễm lên một tầng đỏ ửng. Tần Diệc Dao ở trong điệu nhảy, vụng trộm liếc nhìn gương mặt gần trong gang tấc. Trong đôi mắt thấu triệt, không có nửa phần lỗ mãng, sạch sẽ đến làm người áy náy. Dung nhan tuyệt mỹ, đột nhiên trở nên không còn chán ghét. Khiến nàng không tự chủ muốn dùng ánh mắt tinh tế phác họa. 
Điệu Tango, là đại biểu cho nhiệt tình nóng bỏng. 
Nhưng trong bước nhảy của Mộ Khinh Ca lại nhảy ra một loại phong tình khác. Hai người nhẹ nhàng nhảy múa, khi thì giống như tình lữ triền miên, khi thì như những đôi nam nữ yêu nhau. 
Điệu nhảy gọn gàng lưu loát, vòng eo thẳng theo giai điệu mà động, mềm mại hòa quyện, đã vượt xa khỏi những điệu múa cung đình kia. 
Gió, dần nổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1011961/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.