Viêm Khai đã tỉnh lại, hắn đã sắp rơi xuống đất, vậy mà lúc này lại đang chậm rãi bay lên, quanh thân hắn chín ngọn lửa vũ động, Hắc Côn trên vai cũng toả ra quang mang lập loè. Toàn thân hắn vẫn bùng cháy ngọn lửa vô định, hình bóng hắn bên trong ngọn lửa đó, tựa như một chiến thần trỗi dậy.
Nhưng tất cả những điều này đều không quan trọng, cái khiến cho nhiều người chú ý nhất chính là thứ đang nằm dưới chân hắn, chính là thứ này đang nâng lấy thân thể của hắn bay lên. Dị Thú, không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra, Hoả Vân thú tưởng chừng như muốn hủy diệt Viêm khai, giờ phút này lại nằm phủ phục dưới chân hắn, nó hoá thành một đám mây lửa nâng đỡ hắn.
Hình ảnh rung động này, thật dễ làm cho người nhìn sinh ra một loại ảo giác, như đang nhìn thấy một tôn chiến thần chân chính. Bởi vì Viêm Khai hiện tại quả thật rất giống, khắp người đều là hoả diễm bay múa, trên vai vác Hắc Côn, dưới chân đạp Hỏa Vân thú. Nhìn đi nhìn lại thật không khác nào một tôn chiến thần đỉnh thiên lập địa.
Những Tôn Giả của các thế lực nhìn một màn này, họ tự nhiên hiểu đây là chuyện gì? Với lại chuyện này xảy ra như vậy cũng cực kỳ hiếm thấy. " Dị Thú tự mình nhận chủ " Trong đầu bọn họ lúc này đều có cùng một suy nghĩ như vậy? Riêng hai nhà Đông Doanh gia và Lăng gia thì lại nảy sinh sát cơ độc ác. Trước đó, một tên Tôn Dương đã đủ uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-pham-nhan/2334251/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.