" Lăng Tý ngươi lại thật sự dám dẫn người đến gõ cửa Viêm gia ta… Hừ " Viêm Chính đứng chắp tay sau lưng, dáng vẽ uy nghiêm khí thế hùng hậu quát lớn một tiếng, làm cho râu cá trê của người gọi là Lăng Tý cũng bị thổi bay lên.
" Mẹ kiếp, ta tên là Lăng Tây, ai cho ngươi gọi ta là Lăng Tý… Hừ ta đến đập cửa Viêm gia thì sao? Con gái ngươi dám ra tay đánh cháu ta bị thương nặng như vậy? Nếu ngươi không cho ta một cái công đạo thì đừng trách Lăng gia ta trở mặt…" Lăng Tây nổi giận gầm lên một tiếng, hắn ghét nhất là bị người khác gọi mình là Lăng Tý, như vậy chính là đem hắn đi so sánh với chuột a.
" Hừm Tây với Ta cái gì ở đây… Ngươi không biết cầm gương soi mặt thì cũng phải biết múc chậu nước để mà soi chứ… Ngươi nhìn lại ngươi trước đi rồi xem ta gọi có đúng tên ngươi hay không? Còn chuyện của tên tiểu tử kia, hắn dám chà đạp con trai ta, ta còn chưa tính sổ với hắn… Vậy mà các người còn không biết vô sĩ chạy đến đây gõ cửa…" Viêm Chính châm chọc, lời lẽ nói ra khỏi miệng đều nhắm vào tên Lăng Tây kia, khiến hắn tức giận nghiến răng đến nổi mặt đỏ lên như táo chín.
" Không cần phải nói nhiều… Hôm nay chúng ta đến đây thứ nhất là đệ tử Lăng Thiên của Lăng gia ta muốn hạ chiếu thư, khiêu chiến đệ tử Viêm gia các ngươi… Còn việc thứ hai, đó là các ngươi phải giao ra kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-pham-nhan/2334224/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.