“ Tiểu tạp chủng ta muốn bằm thây ngươi. “ Hỏa Long đôi mắt đỏ ngầu vì giận dữ điên cuồng hét lên, tên khốn kiếp này không những khiến hắn tự tay giết sư đệ của mình đã vậy còn ở trước mặt hắn ra tay giết thêm một người, hắn tự tin dẫn theo mấy sư huynh đệ đồng môn tiến vào Hoang Nguyên thí luyện, hiện tại đều vô cớ bị giết ở chỗ này khiến hắn mất hết mặt mũi thì không nói, chỉ sợ lúc trở về mấy lão gia hoả trong giáo môn sẽ lột da hắn.
“ Hừ Tà Long giáo các ngươi xứng đáng bị thiên đao vạn quả, ta đã từng thề đối với Tà Long giáo ta gặp một người sẽ giết một người, gặp hai người giết một cặp. “ m thanh Tôn Dương cực rét lạnh, ân thanh tuy không lớn nhưng tất cả mọi người đều nghe rõ. Bọn họ cũng biết một khi Tôn Dương đã nói như vậy thì chứng tỏ cừu hận của hắn đối với đám người kia đã rơi vào thế không chết không thôi, chỉ có loại cừu hận khắc cốt ghi tâm mới khiến cho một người sinh ra ác cảm dạng này.
“ Tại sao? Ngươi vô duyên vô cớ giết người của chúng ta ít nhất cũng phải cho chúng ta biết một cái lý do đi. “ Một tên đệ tử Tà Long giáo đang run rẩy ôm lấy thi thể của kẻ vừa mới chết kia, vẻ mặt hắn không cam lòng muốn hỏi cho ra lẻ.
Thế nhưng đối với câu hỏi của hắn Tôn Dương chỉ hờ hững lạnh nhạt phun ra một câu “ Cái này ngươi không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-pham-nhan/2334160/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.