Gã thanh niên có vẻ ngoài kỳ lạ kia đi đến trước mặt Dương Phàm, lạnh lùng nói: "Nhóc con, sau này mày tránh xa Hầu Hiểu Linh ra."
Dương Phàm nghe vậy thì sửng sốt, đây là thằng ngốc từ đâu chui ra thế, não nhúng nước à?
Hắn mỉm cười, hỏi: "Ai chưa kéo quần lên mà để lộ anh ra thế?"
Vẻ mặt gã thanh niên có vẻ ngoài kỳ lạ kia tối sâm, khinh thường nói với Dương Phàm: "Nhóc con, mày đừng tưởng biết chút y thuật thì ngon."
"Tao tên Khổng Học Văn, dạy dỗ thằng nghèo hèn như mày thì tao không cần nhờ đến sức mạnh gia tộc, †ao là võ giả Luyện Khí Cảnh."
"Nếu không phải tao sợ làm Hiểu Linh không hiểu, †ao đã ra tay dạy dỗ mày từ lâu rồi."
Dương Phàm không nhịn được bật cười, anh ta chắc. thuộc loại người tự tin thái quá rồi nhỉ?
Tất nhiên hắn nhìn ra Khổng Học Văn trước mặt là võ giả Luyện Khí Cảnh, chỉ là mới vừa đột phá đến Luyện Khí Cảnh mà thôi.
Một võ giả Luyện Khí Cảnh mà cũng đáng để kiêu ngạo thế à?
Hắn cười khẩy, lên tiếng nói: "Dạy dỗ tôi ư? Nếu không phải tôi lười chấp nhặt với loại gà mờ như anh, thì giờ này anh đã nằm dưới đất rồi."
Dương Phàm nói cũng là sự thật, chỉ là một võ giả Luyện Khí Cảnh, Dương Phàm chỉ cần một ngón tay là có thể đánh bay anh ta.
Tô Mộng Dao ở bên cạnh kéo tay áo Dương Phàm, lên tiếng khuyên nhủ: "Thôi mà Dương Phàm, đừng chấp nhặt với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405851/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.