Lúc này, Lý Thi Thi đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nói: "Tôi biết một người y thuật giỏi hơn tôi, tôi có thể để hắn thử." 
Tiến sĩ Cát ồ lên, cũng nói theo: "Tôi cũng đã từng thấy một chàng trai trẻ có kiến thức y học vượt xa tầm hiểu biết của tôi, có lẽ cậu ta sẽ có cách." 
Anh em nhà họ Dương nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, nhưng đột nhiên khuôn mặt của bọn họ lại trở nên đau buồn. 
"Tôi sợ cha tôi sẽ không thể cầm cự được đến khi cậu ta đến." Dương Thanh Lục nói. 
"Tới kịp, cậu ta ở Giang Thành." 
Vẻ mặt Lý Thi Thỉ vui vẻ, lấy điện thoại di động ra gọi điện. 
Lúc này cả hội trường đều im lặng, đúng lúc đó điện thoại di động của Dương Phàm reo lên. 
Những người đứng xung quanh hắn đều sửng sốt, sao lại trùng hợp như vậy? 
Dương Phàm trực tiếp ấn nút từ chối, chậm rãi đi về phía trước, cười nói: "Người các người đang nói có phải là tôi không?" 
Lý Thi Thi vui mừng, bước tới nói: "Dương 'Thanh...Dương Phàm, cậu mau xem chú Dương thế nào đi" 
Lần trước ở nhà thị trưởng, Dương Phàm đã dạy cho cô ấy một bài học, tuy ngoài miệng không phục nhưng trong lòng đã nhận thua từ lâu rồi. 
Tiến sĩ Cát cũng rất ngạc nhiên: "Thì ra cậu Dương cũng ở đây, như vậy thì tốt quá." 
Ông ta tràn đầy kỳ vọng đối với Dương Phàm, hy vọng có thể nhìn thấy kỳ tích xuất hiện, để ông ta được mở mang tầm mắt lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405826/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.