Nghe Dương Phàm nói vậy, hai người phụ nữ liếc mắt một cá.
“Hừ, anh làm sao có thể so sánh với chúng tôi? Chúng tôi đều là đại mỹ nữ.”
“Chính xác, nói không chừng tình cờ một ngày nào đó chúng tôi có thể được gả vào hào môn, còn anh thì vẫn cứ mãi mãi là một tên nghèo kiết xác.”
Khi hai người nhìn thấy cách ăn mặc của Dương Phàm liền biết cũng không phải là gia đình giàu có gì, ánh mắt tràn đầy khinh thường.
Dương Phàm cũng cảm thấy thật bưồn cười, trên đời này thật đúng là có nhiều kẻ ngu ngốc mơ mộng hão. huyền, hắn cũng không thèm để ý tới.
Khó trách ai cũng nói xã hội bây giờ quá xấu xa, người người đều tự cho mình là kẻ không tầm thường, đều muốn đi đường tắt.
Hơn một tỷ người chọn lối tắt, chuyện này đương nhiên không thể xảy ra.
Hai người phụ nữ lấy điện thoại ra, hướng về phía hai người Dương Phàm quay chụp.
Bọn họ vừa chụp ảnh vừa cười nhạo: “Một kẻ nghèo hèn, còn một kẻ thì trông như chưa thấy qua sự đời bao giờ, bọn họ đúng là rất xứng đôi.”
“Cũng không thể nói là xứng, chỉ có thể nói bạn gái của hắn quá thiện lương.”
“Chẳng phải vậy sao, tôi đoán cả đời bọn họ cũng chỉ có thể tới đây một lần này, yêu một tên đàn ông nghèo kiết thế này, buồn nôn chết đi được.”
Dương Phàm nhìn thấy hai người bọn họ chụp ảnh hắn, hắn nhất thời có chút bực bội, khẽ cau mày.
Hắn vận chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405803/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.