Dương Phàm không nói nhiều, dẫn Cao Đại Cường đi xuyên qua sân, đi thẳng về hướng đại sảnh.
Hai người nhanh chóng đến được đại sảnh, bên trong có rất nhiều người.
Đường Ngữ Yên bị treo lên cao.
Nhìn thấy Dương Phàm, cơ thể Đường Ngữ Yên run lên, hét lớn: "Anh Phàm, chạy mau, bọn họ muốn giết anh."
Phái dưới có một người đàn ông trung niên cười nham hiểm, rút cây roi dài trong tay ra quất vào Đường Ngữ Yên.
"CMN, tôi đã bảo cô đừng nói nhiều mà." "Vút, vút."
Dương Phàm giơ tay lên, hai tia sáng xẹt qua, một tia sáng đánh vào giữa cây roi đồng thời xuyên qua giữa trán của người đàn ông trung niên, một tia khác xuyên qua giữa hai cánh tay của Đường Ngữ Yên, cắt đứt sợi dây trói buộc Đường Ngữ Yên.
Người đàn ông trung niên ngã xuống đất, ánh mắt không cam lòng nhìn lên mái nhà, không biết tại sao mình lại chết.
Cùng lúc đó, Đường Ngữ Yên rơi từ trên cao xuống.
Hai tia sáng phóng ra, Dương Phàm xoay lòng bàn tay, một lực hút mạnh mẽ trực tiếp kéo Đường Ngữ Yên qua.
Dương Phàm bắt được cô.
"Bốp, bốp, bốp." Mộ Dung Thái vỗ tay đứng dậy.
"Hay cho một chiêu Cầm Long Thủ, xem ra tôi đã xem thường cậu rồi, nhưng nói thật cho cậu biết, chút bản lĩnh này vẫn chưa đủ để làm bậy ở gia tộc Mộ Dung."
Dương Phàm không thèm để ý đến ông ta, hắn thấy Đường Ngữ Yên chỉ bị một vài vết thương ngoài da, không có gì nghiêm trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405782/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.